Posts Tagged ‘VuiCuoi’

Truyện Cười Xứ Quảng

Monday, April 26th, 2010
old joke but 🙂 if you’ve forgotten.
Truyện Cười Xứ Quảng
Khám bịnh xong bác sĩ nói với cô bệnh nhân trẻ:
– Cô cho tôi xin số điện thoại của cô để khi nào có kết quả khám sức khoẻ thì tôi sẽ gọi điện báo cô hay.
Cô gái trẻ trả lời:
– Dợ, hai ba bửa tém một bửa !
Bác sĩ lắc đầu:
– Không! chuyện tắm rửa của cô thì tôi không cần biết. Số điện thoại của cô á !
Cô gái trẻ trả lời:
-Dợ, hai ba bửa tém một bửa!
Bác sĩ lắc đầu mạnh hơn:
– Cô tắm mỗi ngày 2, 3 bận hay là 2,3 tuần cô tắm một lần thì tôi không cần biết…..Số điện thoại của cô kìa..
Cô gái trẻ tức tối trả lời:
– Dợ! em đẻ nó số của em lừa hai ba bửa tém một bửa – là số ĐT(237-817)
Cảnh 2
Vài ngày sau, cũng trong phòng mạch bác sĩ hỏi nữ bệnh nhân tái khám:
-Tại seo tui kiu cho cô wài hỏng được? Cô đổi số điện thọi rồi sao?
Cô gái:
-Dợ, em đã đủi gùi, Bi giờ là năm séo bửa, không tém, không tém! (567-0808)!
Bác sĩ:
-Chời đét !!!
Cảnh 3
Bs : vẫn ko gọi đc, thế là thế nào ?
Cg: dợ , tại thèng chồn em nớ kiu đổi.Bs thông cẻm, lèn nì là lèn đổi cúi gùii: lè tém chín bửa một năm không tắm ( 897-1508)
Bs : ẹc ! 1 năm ko tắm thì cô đi ra dùm tui !
*****************************
Kiểm (Lượm lặt)

unique Pictures of the Day

For Latest And Cool Stuff Join XciteFun


For Latest And Cool Stuff Join  XciteFun

For Latest    And   Cool     Stuff    Join   XciteFun


For Latest And Cool Stuff Join  XciteFun


For Latest And Cool Stuff Join  XciteFun


For Latest And Cool Stuff Join  XciteFun

For Latest And Cool Stuff Join  XciteFun


For    Latest    And   Cool    Stuff   Join   XciteFun


For Latest And Cool Stuff Join  XciteFun

For Latest And Cool Stuff Join  XciteFun


For Latest And Cool Stuff    Join    XciteFun


For Latest And Cool Stuff Join  XciteFun


For Latest And  Cool Stuff Join XciteFun


For Latest And Cool Stuff Join  XciteFun

Cười: Xếp có ‘máu 35’

Saturday, December 19th, 2009

Đối đáp với sếp có ‘máu 35’

Trong cuộc phỏng vấn kế toán tại một công ty, sếp tổng hỏi cô gái xinh đẹp mặc váy ngắn.

– Cô đã không trả lời được 2 câu đầu tiên tôi hỏi rồi, bây giờ là cơ hội cuối cùng của cô, nếu cô trả lời được thì tôi sẽ nhận cô vào làm, nếu không thì đành phải chia tay cô ở đây.

Nếu tôi viết số 1 lên cả đùi trái và đùi phải của cô thì sẽ là số mấy.

Cô gái trả lời:

– Số 11 thưa ông.

– Cô thật là ngốc, đến đọc số mà cũng không xong thì sao mà làm kế toán được. Phải là 101 mới đúng.

Cô gái ngượng đỏ mặt, tuy nhiên trước khi ra khỏi phòng cô vẫn không phục bèn hỏi lại sếp tổng:

– Ngài nói đúng, đó là số 101, nhưng tôi không ngốc. Nếu số 1 đó được viết lên hai đùi của ngài thì ngài đọc đó là số mấy?

Sếp cười bảo:

– Vậy mà cô cũng hỏi, tất nhiên là 111 rồi.

Cô gái cười lớn:

– Không phải 111 mà là 1,1. Hóa ra ngài cũng chẳng hơn gì tôi. (1,1 = 1 phẩy 1)

****************************************************

10 Thương !

1 thương cái miệng có duyên
Khi vui em hét, khi buồn em la.
Tánh em thì rất thật thà
Chuyện nhà đem kể ra ba xóm làng.

2 thương em rất đảm đang
Chuyện làng chuyện nước em hằng xen vô.
Hàng ăn quán nước vài tô
Một ngày năm cử chỉ là điểm tâm.

3 thương đôi mắt lá răm
Đôi mày lá liễu, mi cong mơ huyền.
Mổi khi thấy tới đồng tiền
Mắt em dị ứng liên miên chớp hoài.

4 thương em rất đại tài
Lương chồng đếm kỷ, không sai một hào.
Cà phê thuốc lá tốn hao
Em làm kinh tế đổ vào casino.

5 thương em biết căn cơ
Sắm mua tiết kiệm em vô Myer.
Se sua, diêm dúa thèm chi
Chỉ gom 5, 7 vali đủ dùng.

6 thương tứ đức, tam tòng
Theo anh em quyết lo chồng, lo con.
Cơm trưa ăn với cá lon
Chuyển sang cơm tối em phone nhà hàng.

7 thương thuỳ mị dịu dàng
Giận anh em chẳng nói quàng nói xiêng.
Cũng không la hét đảo điên
Chỉ quơ chén dĩa em chuyền cho anh.

8 thương học thức uyên thâm
Quê hương hai chử cân đong rõ ràng.
Cân ra được tám trăm đồng
Gởi công cha mẹ sinh thành dưỡng nuôi.

9 thương ăn nói đâm hơi
Vừa dăm chử Việt, lại vài chử Tây.
Mỹ đen cộng với Mỹ lai
Trộn hai ba thứ lai rai tiếng bồi.

10 thương ta rất xứng đôi
Vô tâm đoãn tính em tôi nhất nhì.
Còn anh bốn món rất chì
Mã không tầm Mã , còn thì tìm ai.

* Thôi thôi đừng nói giông dài
Em ơi sữa soạn ngày mai theo chồng.
Bàn thờ anh đã sữa xong
Rộng vuông ba tất vừa mông em ngồi …..

****************************************************************************** 1 phút suy tư

Hãy tìm cách thay đổi chính mình trước, rồi chúng ta sẽ thấy những điều tốt đẹp sẽ theo sau.

Điều khó khăn là ta thường có khuynh hướng muốn người khác thay đổi chứ không nghĩ là chính mình phải đổi thay.

Hãy nhìn lại chính mình và gỡ những nút rối tâm hồn để được bình an.

Kẻ ích kỷ chỉ quan tâm đến mình mà không nghĩ đến người khác. Sống có ích mới là sống vui.

Ích kỷ chính là hàng rào ngăn cách chúng ta với tha nhân. Phải chăng tình yêu là liều thuốc chữa trị căn bệnh ích kỷ trong con người?

Mẹ Têrêsa nói: “Nếu bạn xét đoán người khác, thì bạn sẽ không còn thời gian để yêu mến họ.”

Nói thì dễ làm mới khó. Hành động thì có giá trị hơn lời nói suông. Những kẻ giả hình nói thì nhiều mà làm thì chẳng bao nhiêu, thậm chí nói suông mà không thực hành, dung túng cho mình, nhưng lại nghiêm khắc với kẻ khác.

**********************************************

Cười: Mặc đồ theo màu tóc người yêu

Saturday, December 19th, 2009

Ba cô bạn thân được mời tới dự một bữa tiệc sang trọng.

Nàng thứ nhất nói sẽ mặc một chiếc váy màu đen vì người yêu của cô tóc màu đen.
Nàng thứ hai:

– Tớ sẽ mặc một bộ đầm màu vàng vì vị hôn phu của tớ có màu tóc vàng.

Nàng thứ ba khổ sở:

– Vậy tớ phải mặc gì đây hở trời? Lão bồ của tớ bị hói!
***************************

Đầu to hói nhiều hơn

Hai ông hói nói chuyện với nhau về chủ đề tóc:

– Suy đi tính lại, tôi thấy anh bị hói nhiều hơn tôi.

– Không có cơ sở! Chúng ta đều hói trọc cả, lấy gì mà so sánh?

– Thế nhưng …. đầu anh to hơn đầu tôi!

🙂

********************
1 phút suy tư
Những nguyên tắc cuộc đời

1. Bạn được cuộc đời trao tặng một cơ thể Dù bạn yêu hay ghét cơ thể mình, nó vẫn sẽ là của bạn đến suốt cuộc đời.

2. Bạn sẽ được trao tặng những bài học quý giá

Phần lớn thời gian bạn sẽ theo học ở một ngôi trường không có nhiều quy tắc gọi là Cuộc Đời. Mỗi ngày ở trường học ấy, bạn sẽ được học những bài học khác nhau. Có thể bạn thích chúng, hay sẽ xem chúng là những bài học vô bổ và buồn tẻ.

3. Không hề có lỗi lầm, tất cả là những bài học

Trưởng thành là kết quả của quá trình trải nghiệm những thử thách và sai lầm. “Thất bại” sẽ là một phần quan trọng trong quá trình đó quyết định sự trưởng thành của bạn.

4. Nếu bạn chưa nhận ra, bài học sẽ lặp lại

Một bài học sẽ đến với bạn dưới nhiều cách thức tiếp cận khác nhau đến khi bạn thấu hiểu được. Khi ấy, bạn sẽ tiếp tục chuyển sang bài học tiếp theo.

5. Không có giới hạn của sự học hỏi

Mọi nẻo đường của cuộc sống đều ẩn chứa những bài học rất riêng. Nếu bạn còn hiện hữu trên cuộc đời này, bạn cần phải học hỏi liên tục.

6. Hãy bằng lòng với những điều bạn đang có

Khi những điều bạn mong muốn đã trở thành sự thật, bạn sẽ tiếp tục mong muốn một điều khác mà đối với bạn, nó hấp dẫn hơn cả thứ bạn đang có.

Bạn không thể yêu hay ghét điều gì đó ở một người khác trừ khi điều đó phản ánh điều mà bạn yêu, ghét ở chính bản thân mình.

7. Bạn là người quyết định cuộc sống của mình

Bạn có sẵn mọi công cụ cũng như mọi nguồn lực mà bạn cần. Bạn có đủ quyền năng để quyết định cách sử dụng chúng. Quyền lựa chọn là ở chính bạn.

8. Câu trả lời về cuộc đời luôn nằm trong chính bản thân bạn

Tất cả những điều bạn cần làm là ngắm nhìn, lắng nghe và tin tưởng.

9. Ngay từ khi mới sinh ra, bạn sẽ quên tất cả những điều cần phải nhớ

Nếu bạn muốn, bạn vẫn có thể nhớ bằng cách lắng nghe sự hiểu biết từ bên trong.

– Chérie Carter-Scott

Thành công trong cuộc sống không tự nhiên mà đến.

Bạn cần phải có thái độ sống, khát vọng và cả sự chấp nhận.

– Jennifer Leigh Youngs

*********************************

Thơ vui: Tuổi 60-100

Saturday, December 19th, 2009

60 CHƯA PHẢI ĐÃ GIÀ
60 LÀ TUỔI MỚI QUA DẬY THÌ.
65 HẾT TUỔI THIẾU NHI
70 LÀ TUỔI MỚI ĐI VÀO ĐỜI
75 LÀ TUỔI ĂN CHƠI.
80 LÀ TUỔI YÊU NGƯỜI YÊU HOA.
90 MỚI BẮT ĐẦU GIÀ
ĐÊM ĐÊM VẪN CỨ MẶN MÀ YÊU ĐƯƠNG.
100 CÓ LỆNH DIÊM VƯƠNG.
CỨ Ở TRÊN ẤY YÊU ĐƯƠNG THỎA LÒNG.
BAO GIỜ ĐẠN HẾT LÊN NÒNG.
TỪ TỪ NẰM XUỐNG LÀ XONG MỘT ĐỜI.

*****************************************************************

Thưa thầy, Q. đã … cùng thầy…thót lét… và có hiệu nghiệm. Cám ơn thầy nhắc nhỡ, còn không … chắc bị… liệt! (vì hơi bận, thưa thầy)

Em – VuiCuoi

*****************************************************************

1 phút suy tư

Bí quyết hạnh phúc là chiêm ngưỡng mà không ham muốn. (F.H. Bradley)

Hạnh phúc cộng thêm và nhân lên, khi ta đem chia nó cho người khác. (D. Nielson)

Con đường đạt tới hạnh phúc là làm cho người khác hạnh phúc. (Robert Intersoll)

Có được niềm vui ta đem chia sẻ, hạnh phúc sẽ tăng gấp đôi. (Lord Byron)

Kẻ dại đi tìm hạnh phúc nơi xa, người khôn vun trồng nó ngay đưới chân mình». (James Oppenheim)

Vì sao “anh ta”… ăn vụng ?

Saturday, November 28th, 2009

Nov 24, 2009

Một vị giáo sư đã có 30 năm kinh nghiệm trong ngành y dặn sinh viên: “Khi chữa bệnh liệt dương cho người ta, trước hết các anh phải hỏi liệt dương với ai?”.
Học trò ngơ ngác bảo nhau: “Tưởng đã bị liệt dương thì với ai chả liệt?”. Thầy phá lên cười: “Liệt dương với vợ thì đừng chữa cho phí thuốc. Bởi vì với vợ thì ai chả liệt. Kể cả tôi”.

Nhiều bà vợ vô cùng kinh ngạc khi phát hiện chồng có bồ. Có bà theo dõi phục kích bắt quả tang ở nhà nghỉ. Cô bồ trẻ nhanh chân chuồn mất chỉ còn ông chồng già lúng túng bị bà tóm được. Một tay bà túm cổ áo chồng, một tay vỗ đồm độp: “Của nhà không có à? Tôi có để ông thiếu thốn gì không? Tại sao máy nhà chạy chưa hết công suất lại đi chạy máy người?”. Ông chồng cứ đứng ngây ra miệng há hốc không trả lời được.

Có bà đến tận nơi, gặp tận mắt kẻ địch, lại càng không thể nào hiểu nổi. Giá như chồng họ kiếm được người nào tài giỏi hơn, nhan sắc hơn, đã đi một nhẽ. Họ lạ lùng tự hỏi: “Nó hơn mình ở chỗ nào?”. Nhan sắc không, tài cán không, tiền bạc không, mà có khi cả tuổi trẻ cũng không. Có chị vừa uất ức vì bị chồng phản bội, vừa thấy mình bị xúc phạm ghê gớm. Họ đề nghị chuyên gia tâm lý giải thích tại sao lại như vậy? Phần lớn phụ nữ không thể lý giải được điều này nhưng bất cứ ai là đàn ông đều không lấy thế làm lạ.

Nhà tâm lý học Trung Hoa, Điều Vũ Canh, trong cuốn “Những bí mật của đàn ông” khẳng định: “Một người đàn ông dù đã có người yêu hay vợ đẹp vẫn có thể ngủ với người đàn bà không lấy gì làm đẹp. Khi nghe nói hoặc những trường hợp như vậy, bạn thường quy nguyên nhân là do mối quan hệ vợ chồng đã xấu đi. Nhưng đó không phải là nguyên nhân thực sự của vấn đề. Sở dĩ một người đàn ông có thể lên giường với đối tác khác, không phải vì người đó hơn vợ anh ta mà chỉ vì đó là… người khác”.

Ông cho rằng: “Mới lạ là chất xúc tác cực mạnh với ham muốn tình dục của đàn ông. Rất nhiều người có lối suy nghĩ đó, không loại trừ người đàn ông của bạn. Hãy tin điều tôi nói, vì tôi cũng là đàn ông”. Phải chăng thám hiểm, khám phá là gien di truyền của đàn ông. Từ Magielan đi vòng quanh thế giới đến Christophe Colomb phát hiện ra châu Mỹ không có ai là đàn bà. Ham thích khám phá cái lạ như ngấm vào trong máu đàn ông. Từ đứa trẻ con trai mới nứt mắt ra đã phá cả đồ chơi ra xem bên trong có gì mà lại chạy được? Trong khi hầu như chẳng có bé gái nào làm thế với đồ chơi của mình. Hiếm khi có phụ nữ đang hạnh phúc đủ đầy trong hôn nhân mà còn ngoại tình. Thường họ chỉ “ăn nem” khi không có tình yêu trong hôn nhân hoặc bị chồng “ăn chả” nên cũng làm thế để “trả thù”. Thế nhưng có người bắt gặp đàn ông ngoại tình rành rành vẫn cố cãi: “Vô lý, vợ anh ta trông “ngon” thế, đời nào anh ta lại ngoại tình với một kẻ như thế”. Họ chưa hiểu gì về đàn ông cả.

Có một ông kiến trúc sư nổi tiếng nuôi một thằng bé để nó giúp việc nấu nướng vì vợ ông cũng bận đi công việc suốt ngày. Một hôm nhân lúc vắng vẻ chỉ có hai thầy trò ngồi chơi với nhau, thằng bé hỏi thật: “Con thấy bà nhà đẹp thế mà sao ông còn cứ bồ bịch lăng nhăng bắt con nói dối bà, nhỡ bà biết thì con chết”. Ông ta hỏi nó: “Theo mày thì các món ăn mày làm hàng ngày, món nào tao thích nhất?”. Thằng bé trả lời ngay: “Món gà rán”. “Thế thì chiều nay cho tao ăn gà rán”. Hôm sau thằng bé lại hỏi: “Bữa nay ông muốn ăn món gì?”. Chủ lại nói: “Gà rán”. Được 3 hôm ăn toàn gà rán thì thằng bé phải thốt lên kinh ngạc: “Ông ăn mãi gà rán mà không biết chán à?”. Lúc bấy giờ ông ta mới nhìn nó: “Mày thấy chưa? Đó là chính mày đã trả lời câu hỏi của mày mấy hôm trước đấy!”.

Lăng nhăng cũng chỉ nhất thời

Suy cho cùng sống ở trên đời chẳng ai không thích cái mới lạ. Nhưng có lẽ đàn bà thích áo quần, trang sức mới nhiều hơn, còn cái thích nhất của đàn ông là của lạ. Làm ăn chiêu đãi nhau, cho dù cao lương mỹ vị gì nhưng chưa có cái đó thì như vẫn còn thiếu. Từ lâu, một nhà nho có tên tuổi ở nước ta đã tự bạch:

“Một trà, một rượu, một đàn bà
Ba cái lăng nhăng nó hại ta
Chừa được thứ nào hay thứ ấy
Có chăng chừa rượu với chừa trà?”

Có chị đứng soi gương một lúc lấy làm tự mãn, quay ra thách chồng: “Có giỏi tìm đâu được đứa nào hơn gái này thì cho đi đấy!”. Có lẽ chị nghĩ rằng, chồng mình lấy được mình đã là tốt số quá rồi, làm gì anh ta có sức với cao hơn được nữa. Chị không biết rằng, đàn ông có thể không với cao hơn được nhưng biết đâu họ lại với… xuống.

Một chị có chồng làm giám đốc một doanh nghiệp. Thấy chồng có những biểu hiện khả nghi trong mối quan hệ với một bạn hàng nữ, chị đã ngờ ngợ. Nhưng lại nghĩ có lẽ chỉ vì mình quá yêu chồng nên sinh ra ghen tuông vớ vẩn thế thôi. Tuy nhiên chị cũng trút niềm tâm sự với cô em ruột. Nghe xong, cô em bật cười khanh khách: “Có mà điên! Vô tư mà nói, mụ ấy không thể sánh với chị về bất cứ mặt nào”. Thế mà đến khi bắt được quả tang mới biết chuyện phi lý đó lại có thật.

Hẳn bạn sẽ thất vọng trước phẩm chất thấp hèn này của đàn ông, vì nó rất gần với bản năng sinh dục của động vật. Nhưng trong thế giới tự nhiên, chính nhờ dục vọng vô cùng tận của giống đực khiến nó giao phối với càng nhiều con cái càng tốt mà giống loài mới nảy nở sinh sôi, tồn tại đến bây giờ. Nếu mỗi con đực cứ chung thủy suốt đời vói một con cái thì biết đâu nhiều loài đã tuyệt chủng từ lâu rồi.

Tuy nhiên do xã hội loài người có những quy tắc đạo đức khiến đàn ông không thể hành động tùy tiện như động vật nhưng dầu sao tính hiếu kỳ về giới, cũng như sự ham muốn của lạ vẫn là những đặc tính di truyền đã được tạo hoá cài đặt trong gien của họ từ thượng cổ rồi. Tính hiếu kỳ mãnh liệt này với tình yêu là hai lĩnh vực khác nhau, nhiều khi giữa chúng không có liên hệ nào hết.

Sống ở đời không có cái gì mới mà cứ mới mãi. Phần lớn chuyện lăng nhăng của đàn ông chỉ có tính nhất thời. Các nhà tâm lý cũng gọi là ngoại tình nhưng xếp vào dạng ngoại tình đột xuất. Những người đàn ông này không phải là chán vợ hay có ý định “đổi đời” mà thực ra chỉ là có cơ hội thì “ăn vụng” và nếu bị vợ phát hiện, họ thường tỏ ra rất ăn năn hối lỗi. Tuy nhiên, có những người vợ không chấp nhận sự hối cải đó, kiên quyết đòi ly hôn và không ít cuộc hôn nhân đã tan vỡ vì thế.

Tất nhiên, nếu cho qua chuyện này một cách dễ dàng, e có ngày ngựa lại quen đường cũ. Bởi vậy, cách ứng xử của người vợ như thế nào còn tùy thuộc vào từng trường hợp cụ thể, vào mức độ khoan dung của người phụ nữ cũng như người chồng có sự hối cải hay không? Điều quan trọng là đừng để sau một thời gian, cơn nóng giận lắng xuống mới thấy mình khờ khạo, đem chồng nộp cho đối phương hoặc để mất người đàn ông về cơ bản là người chồng, người cha tốt, làm cho con cái cũng phải hứng chịu nhiều nỗi thiệt thòi.

Theo Thế Giới Mốt

Sự khác biệt…

Saturday, November 21st, 2009

Su khac biet giua Tay va Viet

Người Tây: –Ăn chậm, đi lẹ, hôn công khai, tè lén.
Người Việt: –Ăn lẹ, đi chậm, hôn lén, tè công khai.
and
Người Tây: –Họp bàn thì tranh luận. Họp xong thì thống nhất ý kiến, triển khai thì nhất trí.
Người Việt: –Họp bàn thì nhất trí. Họp xong mới bắt đầu tranh luận, lúc triển khai thì mỗi người mỗi ý
VIEN DZU Suu Tam

3. TỰ ĐIỂN PHỤ NỮ / Women’s Dictionary

Mới đây, tổ chức đàn ông thế giới đã xuất bản một cuốn sách dày ba mươi tập, nhằm giúp cho các nhà nghiên cứu hiểu rõ hơn về phụ nữ, một sinh vật phức tạp nhất của hành tinh . Chúng tôi xin lần lượt trích đăng một số chương trong đó, để các chàng trai tội nghiệp khỏi bỡ ngỡ và có một số kiến thức cần thiết để sống sót …

Chương I: Sự khác nhau giữa phụ nữ và nai …

1. Nai ngơ ngác suốt đời. Phụ nữ chỉ ngơ ngác khi cần ngơ ngác .
2. Nai không bao giờ giả nai. Còn phụ nữ thường làm thế .
3. Nai có sừng toàn đầu. Phụ nữ có sừng trong ánh mắt.
4. Nai ăn cỏ . Còn phụ nữ thỉnh thoảng ăn nai .
5. Gặp tai nạn, nai biến thành khô nai. Còn gặp tai nạn, phụ nữ biến thành … mít ướt ..
6. Nai chạy theo đàn. Phụ nữ cũng chạy theo đàn, nhưng không phải đàn nai.
7. Nai nhảy tung tăng. Phụ nữ đi tung tăng .


Chương II: Sự giống nhau của phụ nữ và cọp .

1. Cọp gầm. Phụ nữ cũng gầm.
2. Cọp uyển chuyển. Phụ nữ mềm mại .
3. Trẻ con đứa nào cũng sợ cọp và đứa nào cũng sợ mẹ mìn, mặc dù cả đời có khi không nhìn thấy .
4. Cọp được gọi là ông ba mươi, Phụ nữ được gọi là sư tử.
5. Cọp nổi tiếng về sự oai vệ . Phụ nữ nổi tiếng về sự quý phái.
6. Cọp vẫn quan tâm tới móng. Phụ nữ cũng vậy .
7. Cọp nổi tiếng về da. Phụ nữ nổi tiếng về áo quần.
8. Cọp đôi lúc chỉ vồ chứ không ăn. Phụ nữ đôi khi chỉ yêu mà không lấy .

Chương III: Sự khác nhau giữa phụ nữ và khẩu súng .

1. Súng chỉ nổ khi có người bóp cò. Phụ nữ có thể tự khai hỏa .
2. Súng có thể bắn từng viên. Phụ nữ có thể trở thành súng máy, bắn hàng loạt .
3. Khi nguy hiểm người ta mang súng bên mình. Khi hạnh phúc người ta cần phụ nữ bên mình.
4. Súng có thể cướp cò. Phụ nữ có thể nói mà không báo trước .
5. Đầu súng có lưỡi lê. Đầu phụ nữ có cái kim kẹp tóc.
6. Đàn ông có thể ra đi với một khẩu súng, và cũng có thể ra đi với một cô gái .
7. Số đàn ông bị thương vì súng luôn ít hơn số đàn ông bị thương vì phụ nữ .
8. Súng có thể hết đạn. Phụ nữ chả bao giờ .
9. Ta xách súng. Còn phụ nữ xách ta.

Chương IV: Sự giống nhau và khác nhau của phụ nữ và một con sông .

1. Sông đôi khi không biết đâu là bờ. Phụ nữ cũng thế .
2. Biết bơi đôi lúc cũng chết. Hiểu phụ nữ đôi lúc còn chết nhanh hơn.
3.. Sông êm đềm. Phụ nữ phẳng lặng..
4. Sông cuốn trôi mọi thứ khi ta xuống nước. Phụ nữ cuốn trôi mọi thứ khi ta vẫn ngồi trong nhà.
5. Sông có thác. Phụ nữ có cơn .
6. Sông mát mẻ. Phụ nữ tinh khiết.
7. Sông lấp lánh dưới ánh trăng. Phụ nữ lấp lánh dưới ánh đèn
.

Chuyện hay

Saturday, November 21st, 2009

Có không biết bao nhiêu cặp vợ chồng, từ bao nhiêu năm cứ để mặc tình trạng “khắc khẩu”, tình trạng “xung khắc” bất hòa giữa hai vợ chồng kéo dài năm này tháng nọ. Họ không buồn bỏ một chút thì giờ để tìm hiểu lý do của sự khắc khẩu, sự nghịch ý và tìm cách khắc phục để gia đình có một đời sống hạnh phúc, an vui.

Họ không ý thức được rằng, hạnh phúc có sẳn trong hiện tại, trên con đường chúng ta đang đi…

Chỉ một việc chúng ta được sống độc lập, nghĩa là có thể thấy, nghe, đi, đứng, ăn uống, không bệnh hoạn, có cơm ăn, có áo mặc, có nhà ở và được bình yên đã là một hạnh phúc vô cùng trong đời, mà ít người ý thức, vì người ta cứ mãi mê theo đuổi những mộng tưởng xa xôi, thả hình bắt bóng.

Nếu tuần nào không bận rộn với những sinh hoạt cộng đồng, hai vợ chồng tôi đi ăn nhậu tiệc tùng ở nhà bạn bè, sẽ có dịp nghe các bà, sau khi ăn no kéo nhau ra phòng khách, đem ông chồng yêu quý của mình ra tố khổ.

Câu chuyện của chị Hồng làm tôi suy nghĩ rất nhiều, từ câu chuyện đó tôi suy ra một triết lý… sống hạnh phúc ngay bây giờ và ở đây.

Chị Hồng kể, chị vượt biên trước với hai con, qua Mỹ mấy mẹ con vất vả lúc đầu nhưng dần dần đã tạo được cuộc sống tốt đẹp. Chị mua được một cái nhà hàng nho nhỏ và các con đã ăn học nên người. Hơn mười năm sau ông chồng ra tù cải tạo mới được bảo lãnh sang Mỹ. Trong thời gian xa cách hơn một chục năm đó hai người đã hoàn toàn thay đổi. Chị Hồng đã quen đời sống Tây phương, tháo vát, lanh lợi, còn ông chồng sau một thời gian lâu dài bị tù đày, sức khỏe yếu kém, tinh thần bị khủng hoãng, ông rất chậm chạp, có thể nói là cù lần so với bà vợ.

Tinh thần chị Hồng luôn bị căng thẳng, lo âu vì việc làm ăn buôn bán, cạnh tranh, lại thêm thân xác quá mệt mõi vì làm việc nhiều giờ ở nhà hàng nên lúc nào chị cũng cau có, gắt gỏng như bệnh thần kinh hay xì nẹt vô lý, càng làm cho ông chồng thêm buồn tũi thân phận sống bám vào vợ.

Một hôm ông chồng bệnh, bảo chị Hồng rót cho một ly sữa. Chị càu nhàu: – Thì ông đi lấy đi, còn đi được, chưa bệnh nặng mà.

Ông chồng đổ quạo: “tôi bệnh bà biết không?

Chị Tâm với tay lấy ly nước trà chị đang uống, đổ sửa vô rồi đem lại cho ông chồng. Chị dằn mạnh cái ly lên bàn nói “uống đi”, rồi quay lưng đi.

Ông chồng nổi giận bắt đầu to tiếng: – Bà đã đi quá mức của một người vợ, không coi chồng ra gì!.

Chị Hồng trả lời lại: – “Bên Mỹ này bình quyền, không có chuyện chồng chúa vợ tôi. Ai cũng phải làm việc cực thấy cha để kiếm sống, không ai hầu ai như bên nhà”.

Chị lằn nhằn không dứt lời.

Ông chồng thấy cái gì màu đen giống con ruồi trong ly sửa, ông la lên: – Bà cho tôi uống sửa với ruồi, bà biết không?

Chị Hồng bình thản đáp: – Thì vớt nó ra. Ở bên Việt Nam, đang ăn phở con ruồi bay rớt vô tô phở mình vớt bỏ đi, rồi ăn tiếp có sao đâu.

Ông chồng nổi cơn, nhắc lại đủ thứ chuyện buồn phiền chất chứa trong lòng bấy lâu nay. Ông chồng chưa dứt lời thì bà vợ phản pháo ngay bằng những lời lẽ thật đanh đá. Cả hai trao đổi nhau những câu nói chanh chua, độc ác cho hả giận.

Trong cơn nóng giận đó, họ không có thì giờ suy nghĩ, cân nhắc từng lời nói, nên những lời lẽ thật tàn nhẫn, độc địa được bắn thẳng vào tai, vào tim hai người và đã để lại nhiều vết thương không hàn gắn được.

Không dằn được cơn giận, anh chồng nói: ”Không thể tiếp tục được nữa, phải ly dị”.

Bà vợ trả lời ngay: – Càng sớm càng tốt, bỏ ông ra tôi dư sức lấy một chục thằng hơn ông.

Ông chồng không chịu thua nói: – Phen này ông về Việt Nam ông lấy gái còn trinh chứ không lấy bà già ó đâm như bà .

Chị Hồng chạy vội ra xe : – Tôi đi tới văn phòng luật sư ký giấy ly dị ngay bây giờ đây.

Tại văn phòng luật sư, chị Hồng gọi điện thoại về cho hay luật sư đòi phải đặt trước hai ngàn đô và không trả lại nếu sau này họ đổi ý không muốn ly dị. Ông chồng đồng ý ngay, rồi buồn bã đứng dậy bước lại bồn rửa chén, đổ ly sữa. Bên cửa sổ có ánh sáng, anh chồng mới thấy miếng đen trong ly sữa là lá trà trong ly chị Hồng đã uống. Thì ra cả hai vợ chồng cải nhau rùm beng, làm mất đi một buổi sáng đẹp trời chỉ vì xớn xác thấy lá trà mà tưởng là con ruồi. Anh chồng ân hận cho sự nóng nảy của mình. Không phải hai vợ chồng chỉ mất đi một buổi sáng đẹp trời mà mất luôn hai ngàn đô, đấy là may nếu không thấy lá trà thì họ đã ly dị, gia đình ly tan, con cái buồn khổ, chỉ vì nóng nảy, lầm lẫn. Lúc nóng giận đầu óc người ta không sáng suốt, nói nặng không tiếc lời.

Hai vợ chồng tiếp tục sống chung, ăn chung, ngủ chung nhưng không hạnh phúc, không ai nhường nhịn ai. Ai cũng có cái “ngã” quá to, tự cho mình đúng rồi rống họng cải, mạc xác lẫn nhau. Họ để mặc cho tình trạng khắc khẩu kéo dài vì tin là tuổi của họ xung khắc, số con chuột, con mèo, con rắn, con heo gì đó… tứ hành xung, vì tình nghĩa không ly dị, nhưng không thể sống thuận hòa, hạnh phúc với nhau được.

Một hôm có một người khách đến ăn ở nhà hàng đưa cho chị Hồng xem hình họ vừa xây một căn nhà rất khang trang bốn từng lầu tuyệt đẹp ở Saigon mà tốn có bảy chục ngàn mỹ kim. Chị Hồng cầm cái hình ngắm tới ngắm lui thích quá, muốn về VN xây một căn như vậy cho cha mẹ ở bây giờ và một ngày nào đó về hưu hai vợ chồng về VN, thì có căn nhà tiện nghi. Ở đây chắc con cái sẽ bỏ cha mẹ vô viện dưỡng lão, thêm buồn tũi.

Thế là chị Hồng tự ý bay về VN hai tháng để tận mắt trông coi việc xây cất căn nhà theo ý chị muốn. Trước khi đi chị dặn dò mấy đứa con, coi chừng ba, đừng để ổng đi nhậu nhẹt, gặp gỡ bà này bà nọ lúc mẹ vắng nhà. Hai đứa con nghe lời mẹ, để ý canh chừng ông già. Ông chẳng đi đâu cả, buổi tối sau khi đóng cửa nhà hàng về ông ngồi gỏ lóc cóc trên key board computer đến quá nửa đêm, “chat” với mấy cô gái ở VN muốn lấy chồng Việt Kiều. Chỉ trong vòng hai tháng là tình nồng say đắm nẩy nở giữa chồng chị và cô gái tuổi đáng con ở VN. Câu chuyện tình ão trên net đã thúc đẩy anh chồng quyết về VN một chuyến để gặp người tình trong mộng, trên net.

Khi chị Hồng trở về Mỹ, hí hững với mấy cái hình căn nhà khang trang ở VN thì ông chồng chị quyết liệt đòi về VN để xem tận mắt căn nhà. Cố nhiên chị Hồng không cho ông ta về VN một mình, cho chồng về VN một mình rất nguy hiểm, dễ bị các cô gái tơ ở VN quyến rũ. Nhưng nay với tình yêu thúc đẩy ông chồng chị Hồng quyết “quật khởi” , không chịu đựng sự chỉ huy, theo ý kiến của vợ nữa. Chị Hồng giận lẫy, cảnh cáo là khi ông trở về thì ông cuốn quần áo ra khỏi nhà. Ly dị.

Ông chồng nghĩ bụng “càng tốt”.

Khi về tới VN thì việc đầu tiên là anh chồng đi tìm gặp người tình trên net.

Trời ơi! Hình trên net thì cô ta đẹp và duyên dáng, còn trên thực tế thì xấu ơi là xấu và qua nhiều câu chuyện thì anh chồng thấy rõ là cô này “bắt địa”, moi móc tiền Việt kiều hơn là có tình yêu chân thật. Cô này muốn đi Mỹ với bất cứ giá nào, chuyện sống hạnh phúc hay không thì hạ hồi phân giải, cò ly dị cũng không sao, miễn được đi Mỹ. Ông chồng thất vọng, lo ngại, tiếc công xúc tép nuôi cò, không biết cò ở với ông được bao lâu mà trước mắt là phải hy sinh bà vợ già… Sau vài lần gặp gỡ anh chồng quyết ở lại với vợ “ta về ta tắm ao ta” cho chắc ăn.

Từ đấy ngày nào anh ta cũng o bế đưa ông bà già vợ đi ăn , đi chơi, như một thằng rể có hiếu. Chị Hồng ở nhà lục lạo hết phòng này tới tủ nọ cố tìm một chứng tích để hiểu vì sao ông nhất quyết đòi về VN, phải có một động cơ nào đó thúc đẩy ông ta mới quyết liệt như vậy.

Moi móc hết quần áo ở mọi góc kẹt, chị mới thấy một hộp bánh biscuit được gói kỹ, tim chị đập mạnh, hội hộp mở ra từ từ, trong đó có một cuốn sổ tay nhỏ và một xấp thơ cũ giấy đã bạc màu. Chị mở cuốn sổ nhỏ ra đọc mới biết đó là quyển nhật ký, ông chồng viết rất ngắn gọn những tâm tình thật buồn tũi về cuộc đổi đời, bây giờ không còn uy quyền của một cấp chỉ huy, một người chồng, người cha trong gia đình… Ông ghi lại sự chịu đựng, chấp nhận cuộc sống hiện tại, nhất là nỗi buồn tũi phải sống bám vào vợ, vì tuổi đã lớn không thể làm lại từ đầu…

Đọc tới đây chị Hồng thấy cảm động ứa nước mắt, bây giờ chị mới cảm thông, thương xót, tội nghiệp chồng.. Từ trước tới giờ mỗi lần nổi cơn là chị la cho hả giận, chứ không hề nghĩ tới tinh thần ông chồng đã bị khũng hoãng trước cuộc đổi đời, và chị cũng không biết giọng nói thường nhật vô tình của chị đã làm chạm tự ái ông chồng rất nhiều, đã để lại trong tâm thức ông nhiều đau thương, buồn tũi không tả được.

Chị Hồng bỏ cuốn nhật ký xuống, đọc tiếp xấp thư, thì ra đây là những cái thư chị đã gởi cho anh chồng từ lúc hai người mới yêu nhau. Chị thật xúc động khi thấy anh chồng vẫn còn giữ kỹ những kỷ vật này.

Chị đọc cái thư thứ nhất, có những lời lẽ thật ngọt ngào, nũng nịu dễ thương “anh dễ ghét ghê! Anh biết là xa anh em nhớ anh thấy mồ không? Lần sau hể em gọi điện thoại, dù anh bận đến đâu anh cũng phải gọi lại liền, nếu không em sẽ bắt đền…” Kèm theo thư là cái hình chị lúc 18 tuổi. Trời lúc đó mặt mũi xinh ghê, đã xinh đẹp còn ngọt ngào nữa chẳng trách ông chồng trồng cây si, đòi làm đám cưới sớm. Cái thư có ép hoa pensee nữa, tình thuở ấy thiệt là mơ mộng.

Chị Hồng với tay lấy cái gương trên bàn, soi lại mặt mình bây giờ…hởi ơi, năm tháng đã để lại trên mặt chị nhiều nếp nhăn, đã già nua mà lúc xì nẹt chị còn cau có, chẳng trách sao bây giờ chồng muốn thương mà thương không vô.

Chị Hồng đọc tiếp cái thư thứ hai, cái nào cũng có kèm theo một cái hình rất xinh, hồi đó có bao nhiêu tiền mấy cô gái cũng đem đổ cho máy tiệm chụp hình ăn.

Trong thư chị viết: “ Em nhớ buổi chiều mình dạo chơi trong công viên, trời bắt đầu mưa nhẹ hạt, anh ôm, che mưa cho em, trong vòng tay thương yêu của anh, em cảm thấy thật ấm êm, hạnh phúc. Em mong vòng tay thương yêu này che chỡ em mãi suốt cuộc đời…” .

Chị Hồng nhớ lại …mới cách đây mấy hôm, hai vợ chồng lái xe khi trời tuyết. Nhìn những bông tuyết rơi nhẹ càng thú vị hơn mưa rơi nhiều, nhưng bây giờ già hay quạo bậy, đường trơn trợt , ông chồng ghì chặt tay lái, trong lúc chị càu nhàu:

– Ông lái xe kiểu gì kỳ cục vậy, sang “lane” sao không ra signal, hồi nảy bảo đi đường trong ông không chịu, ông đi đường ngoài bây giờ không nhớ đường. Tôi nói với ông hoài, lên xe thì phải coi bản đồ trước, định hướng, bây giờ sắp trễ chuyến bay mà còn lần quần không biết đường, khổ không?.

Ông chồng cự lại: – Bà giỏi bà lái đi!

– Tôi không lái xe được trên xa lộ, trời tuyết.

– Không lái được thì im đi để người ta lái. Đã lạc đường còn nghe cằn nhằn có bực không?

Cái thư thứ ba cũng có lời lẽ nồng nàn tha thiết lắm.

-Em mong khi mình về sống với nhau rồi, mỗi đêm em sẽ đưa anh vào “rose garden” (vườn hồng) thật thơ mộng.

Thực tế bây giờ cứ mỗi lần ông chồng lại gần thì chị nhăn nhó: – Mệt quá đi thôi! làm việc đầu tắt mặt tối cả ngày mà tới giờ này ông còn bắt làm thêm job đêm!

Ông chồng chịu đấm ăn xôi, choàng tay qua ôm vợ.

Chợt nhớ tới mấy cái bills, chị Hồng hỏi :

-Cái bill nước anh trả chưa, nếu để trễ là họ cúp nước cho mà coi.

Nghe cúp nước ông chồng hoãng quá, tuột xuống giường đi tìm cái bill coi đã trả chưa.

Vừa trở lại đặt lưng xuống giường nằm thì chị Hồng nói, đã nhắc anh bỏ vô băng IRA hai ngàn để được trừ thuế, anh bỏ chưa?. Cái máng xối rớt tòn teng cả tháng nay, chừng nào anh mới sửa?

Ông chồng kêu trời: – Trời ơi! sao cứ tới giờ tôi leo lên giường nằm cạnh bà, bà hỏi đủ thứ chuyện như vầy, làm sao hứng nỗi, thôi bỏ mẹ nó qua hết đi, tính sau…

Xếp lại xấp thư cũ, chị Hồng ưu tư nghĩ đến hai chữ “vô thường”, quả thật vạn vật luôn đổi thay. Từ một cô gái xinh đẹp hiền dịu nay trở thành bà già xấu xí, hay gắt gỏng, khó thương. Ngày này qua ngày khác chị đã quá bận rộn chạy đua với cuộc sống đến nỗi không có thì giờ dừng lại để suy nghĩ, tìm hiểu coi mình đã sống như thế nào? Mình đã sống với ý thức hiện hữu và sống hạnh phúc trong từng phút, từng giây hiện tại?

Vì cuộc sống quá bận rộn, bon chen để cung ứng những nhu cầu, tiện nghi vật chất, rõ ràng là chị đã đánh mất quá nhiều hạnh phúc hiện tại của mình cho những vọng tưởng điên đảo, được, mất, hơn , thua, vinh, nhục, buồn, giận, thương, ghét. Khoắc khoải trong âu lo, toan tính, sân hận , thù oán, trong nuối tiếc ký ức, trong ước vọng tương lai và ngay cả giờ phút này chị cũng đang lao chao vọng động…sự bất an có mặt thường trực trong đời sống tinh thần, tâm linh của chị.

Chỉ những giây phút thật lắng đọng tâm tư như thế này chị mới thấy thương chồng và ân hận về cách cư xử tồi tệ với chồng. Ngày hôm sau chị quyết định làm mới lại cuộc tình bằng cách sẽ sửa đổi để được dễ thương như ngày xưa. Chị đi chợ mua cho chồng vài cái cà vạt, vài đôi vớ, quần áo mới, rồi gói lại cẫn thận trong giấy kiến màu thật đẹp, như gói quà Giáng sinh. Chị dự định khi chồng ở VN về chị sẽ bịt mắt anh chồng lại, đem quà ra bày một bàn rồi mở mắt anh ta ra cho xem, chắc chắn là anh ta sẽ rất vui mừng và hạnh phúc trước sự đổi mới này .

Trong lúc chị đang quyết tâm làm mới lại cuộc đời thì có người bạn rũ chị đi dự lớp thiền ở chùa gần nhà, chị nhận lời đi ngay. Ở thiền đường, các thiền sinh ngồi thành một vòng tròn. Bên cạnh thầy, tất cả cùng thư thả uống trà và bàn chuyện đạo (trà đàm) và nghe pháp thoại, có lúc cùng nhau hát những bài thiền ca, để ý thức sự sống nhiệm mầu trong giờ phút hiện tại, vui như trẻ thơ. Trong môi trường trong sáng này, chị cảm thấy như đã thoát vòng tục lụy, bước vào niết bàn ở thế gian. Chưa bao giờ chị có được cảm giác an lạc thanh thản, tâm hồn rộng mở, tha thứ, bao dung, vui tươi, hồn nhiên như vậy.

Thầy giảng về sự “cảm ơn” và “ái ngữ”. Trong lúc lắng nghe chị nhìn xuống như để thấm thấu hết những lời giảng vàng ngọc của thầy. Suy nghĩ kỹ lại thì chị chưa bao giờ nói lời cảm ơn chồng và con cái, mà chính thực chị đã mang ơn họ rất nhiều. Chồng là người đầu gối, tay ấp đã chia sẻ với chị biết bao nhiêu khổ cực, buồn vui của cuộc sống. Chị cũng chẳng có để ý tới hai chữ “ái ngữ” là những lời nói êm đẹp, đem lại hạnh phúc cho nhau. Từ trước tới giờ hể nổi cơn lên là chị nói, chị nói bất cứ cái gì vụt hiện ra trong óc, nói cho hả giận, không cân nhắc, đắn đo hậu quả gì cả.

Càng nghe thầy giảng chị càng ân hận cho những gì mình đã nói, đã làm một cách vô minh từ trước tới giờ. Tối hôm đó, chị gọi điện thoại cho chồng với những lời lẽ rất ngọt ngào, êm dịu, chị dặn dò anh chồng cứ vui chơi bên nhà, khi về thì nhớ mua cho chị mấy thức ăn Việt Nam như khô cá thiều, khô lan phòng, mức me…chị thực sự nôn nóng mong cho mau qua một tuần để đón chồng về. Cuộc đời của hai người từ nay sẽ đổi khác, sẽ không còn khắc khẩu , xung khắc như trước nữa.

Hai ngày sau, đứa cháu bên VN gọi điện thoại qua cho hay chồng chị bị “heart attack” trong lúc tắm biển với mấy cháu và tắt thở trên đường đưa tới bệnh viện cấp cứu. Chị vội vã bay về Saigon, cố nhiên chị đem theo những món quà đã gói trong giấy kiến thật đẹp. Lúc tẩn liệm, chị đã liệm theo quan tài những món quà này với thật nhiều nước mắt…đã muộn rồi!.

Ai cũng biết đời là vô thường, hãy sống trọn vẹn những giờ phút hiện tại, biết là biết vậy nhưng người ta cứ để cho đời trôi lăng, để cho biết bao phiền muộn cứ hòa quyện theo tâm hồn ta trong mỗi phút giây. Có một lúc nào đó dừng lại, thử hỏi, chúng ta đã bỏ biết bao nhiêu sinh lực, công sức để có được một tình yêu như ý, một danh vọng như ý, một tài sản như ý và rằng chúng ta thực sự đã sống với cái “như ý” đó một cách hạnh phúc không? Rõ ràng là chúng ta vẫn còn nhiều phiền muộn và cay đắng mà phần lớn là bởi bám víu, dính mắc với “cái tôi”, “ cái của tôi”, và cái tự ngã của tôi”. Đó là chưa kể cái tâm thức đang bị thiêu đốt bởi những khao khát, ước mơ và lo âu …

Để thoát ly mọi phiền não, để xa lìa mọi mộng tưởng, đảo điên, cuồng si, chúng ta hãy tập sống buông xã , “không phân biệt”. Hãy ý thức mình đang sống, trong từng hơi thở, trong mỗi bước chân, hãy an trú vững chắc trong hiện tại – sống hạnh phúc ngay bây giờ và ở đây.

Tuyết Mai

Nguyên do của sự phẫn nộ

Saturday, November 21st, 2009

+ Nguyên do của sự phẫn nộ

Một người đàn ông phải ra hầu tòa vì bị buộc tội dùng búa giết chết vợ và con trai của mình. Đứng trước vành móng ngựa, ông ta cúi đầu nghe tòa luận tội, không một lời phản bác.

Khi phiên xử đến hồi kết thúc, thẩm phán hỏi:

– Bị cáo có thừa nhận đã giết vợ bằng búa hôm 3/8 không?

– Có!

– Đồ chuột cống bẩn thỉu! – Một người đàn ông ngồi phía dưới chồm lên gào vào mặt bị cáo, vẻ phẫn nộ.

Thẩm phán yêu cầu ông ta ngồi xuống và kiềm chế, không gây tiếng ồn trong phiên tòa.

– Và hôm 10/9, bị cáo lại đánh con trai của mình đến chết bằng một cây búa. Bị cáo có nhận tội không?

– Có! – Kẻ đứng trước vành móng ngựa thú nhận.

Người đàn ông lúc nãy lại chồm lên, gào hết cỡ:

– Đồ chuột cống bẩn thỉu thối tha ti tiện!

Thẩm phán nghiêm khắc nhắc nhở ông ta:

– Nếu ông còn tiếp tục gây huyên náo, tôi sẽ buộc ông vào tội xúc phạm sự tôn nghiêm của tòa án…

Người đàn ông kia ngắt lời:

– Nếu ngài hiểu cảm giác của tôi, chắc ngài sẽ thông cảm. Tôi là hàng xóm của hắn… Hai lần tôi sang nhà hắn hỏi mượn búa mà lần nào hắn cũng trả lời là không có.

****************************

LỜI TƯ TƯỞNG TRONG YÊN LẶNG

1. Khi cái tôi phê phán và cái tâm nhận sai, thì đó là thềm thăng hoa của nhân cách.

2. Buồn phiền giống như một con rắn độc ngủ trong tâm hồn của con người, vừa động đến, lập tức nó liền cắn người.

3. Trong cõi lòng nên gieo nhiều hạt giống thiện, nhiều hơn một hạt thì cũng có thể giảm thiểu một cây cỏ tạp.

4. Có thể trả bằng tâm hồn yêu thương, đó là phúc; có thể loại trừ buồn phiền, đó là huệ.

5. Có người thắp đèn tìm ánh sáng, nhưng thực ra, ánh sáng thật thì ở trong tâm hồn của chúng ta.

6. Đèn trước Phật không cần phải hết lòng thắp lên, nhưng cần thắp lên nhanh chóng chính là đèn trong tâm hồn chúng ta.

7. Tâm địa của con người giống như một mẫu đất, nếu không gieo xuống hạt giống tốt, thì cũng sẽ không có quả tốt.

8. Luôn luôn có tâm tốt, thì luôn luôn có ngày tốt.

9. Nên dùng tâm, không nên nhọc lòng lo nghĩ buồn phiền.

10. Biết thỏa mãn, cám ơn, thì tấm lòng thoải mái sẽ đến.

11. Trong lòng luôn luôn giữ nguyên ý niệm chân chính, thì bất kỳ thời gian hay ở phương vị nào, cũng đều là may mắn.

12. Bệnh trên thân thể hoàn toàn không đáng sợ, nhưng đáng sợ chính là bệnh trong tâm hồn.

13. Tâm bị lạc thì sẽ khổ, tâm giác ngộ thì tự tại.

14. Tâm thiện là thiên đàng, tâm ác là hỏa ngục.

15. Thưởng thức người khác chính là bản thân đứng đắn: cố gắng lên.

16. Quan niệm của con người không chính thì không thể có nghiệp chính. Quan niệm nếu sai lệch thì việc làm cũng sẽ sai lầm.

17. Có một số người luôn luôn buồn bực vì lời nói vô tâm của người khác, nhưng họ vẫn tiếp nhận.

18. Hơn một lần tha thứ cho người thì tạo thêm một cái phúc. Đem số lượng tha thứ phóng lớn thì phúc lớn.

19. Tự tạo ruộng phúc thì tự được phúc duyên.

20. Nổi nóng thì mồm miệng không tốt, tâm địa tuy tốt thì cũng không thể tự coi là người tốt.

21. Thông cảm với người, chính là đối xử tốt với chính mình.

22. Biết phân biệt chuyện quá khứ, là có cuộc sống chính xác.

23. Hối hận là thinh lặng, thinh lặng thì có thể dẹp bỏ buồn phiền.

24. Nên tha thứ cho một người vô tâm làm tổn thương người khác, nhưng không thể làm một người bị người khác tùy tiện làm tổn thương.

25. Thần chính là tinh thần, thông chính là chuyên tâm; chuyên tâm, thần sẽ thông, đó chính là thần thông.

26. Này con, con đã hiểu chuyện đời thì nên nhớ làm việc thiện và thực hành hiếu thảo, không nên chần chừ chờ đợi nhé.

27. Chỉ có người biết tôn trọng mình, mới có thể dũng cảm thu nhỏ mình.

28. Dù cho người đạt tới viên mãn của khôn ngoan, thì khiêm tốn càng phải hàm súc như hạt lúa vậy: hạt lúa càng tròn trịa đầy sữa thì càng rũ xuống thấp.

29. Tranh chấp, chỉ có thể vì “việc thiện mà tranh chấp”, và “vì thời gian mà tranh chấp.”

30. Không tranh chấp với người thì mới có thể nhìn rõ sự việc; trên cõi đời này, hoàn toàn không có một người chiến thắng chân chính.

31. Người ta thường nói: phải có một khẩu khí khi tranh chấp, nhưng thực ra, người có công phu chân chính thì đem khẩu khí này dằn xuống bụng.

32. Con người do tự giác ngộ mà trưởng thành, con người do tự mãn mà trụy lạc.

33. Tha thứ người khác là một đức tính đẹp, tha thứ cho mình là tổn đức.

34. Dũng cảm gánh vác là một phần sức mạnh làm cảm động lòng người, nhưng dũng cảm gánh chịu sai lầm là một loại phẩm cách cao thượng.

35. Chuẩn bị ba loại: lòng tin, nghị lực, dũng khí, thì trong trời đất này không có việc gì làm mà không hoàn thành.

Tác giả: Chính Nghiêm thượng nhân

******************************

*****************

Tác dụng ngược

Saturday, November 21st, 2009

Tác dụng ngược

Đi xa nhà lâu ngày trở về, cậu con trai mở tủ lạnh và nhìn thấy ở mặt sau cánh cửa dán tấm poster cắt từ tạp chí có hình một cô gái thân thể tuyệt mỹ.

Cậu ta hỏi mẹ:

– Mẹ ơi! Tại sao lại phải dán bức ảnh này trong tủ?

– Con trai ơi! Ấy là để mẹ nhìn vào thì sẽ tự biết tiết chế. Cứ mở tủ ra, nhìn thấy thân hình cân đối tuyệt đẹp của cô ấy là mẹ tự nhủ nên ăn uống kiêng khem để được như cô ta!

– Thế có hiệu quả gì không hả mẹ?

– Cũng có mà cũng không. Mẹ thì giảm được 5 kilô, còn bố con thì tăng 20 kilô.
****************************************

1 phút suy tư

Mềm mại như cây liễu! Đừng cứng cỏi như cây tùng!

Các ông thầy võ nhật dạy các môn đệ phải “mềm mại như cây liễu, đừng cứng cỏi như cây tùng.”
Bạn có biết tại sao những vỏ xe hơi lăn trên đường mà chịu được đủ các tội tình: nào cọ vào đường, nào đè lên đá nhọn không?
Mới đầu, các nhà chế tạo đưa ra những vỏ xe cứng rắn, nhưng chẳng bao lâu, vỏ xe tan tành ra từng mảnh. Rồi họ mới chế ra những vỏ xe mềm hơn để làm cho sự đụng chạm trên đường dịu, nhẹ đi và những vỏ nầy “chịu đựng” được.
Trên đường đời khập khểnh, bạn và tôi, nếu ta học cách nào làm cho những sự đụng chạm dịu bớt đi, thì cuộc hành trình của ta cũng dài hơn và êm đềm, sung sướng hơn. (Quẳng Gánh Lo Đi và Vui Sống)


Sách Mới, Sách Cũ

Saturday, November 21st, 2009

Sách Mới, Sách Cũ

Hai vợ chồng làm cùng ngành xuất bản sách. Ðêm tân hôn của họ thật thơ mộng. Họ nói với nhau đủ chuyện, từ chuyện yêu đương, gia đình, bè bạn, nghề nghiệp…
Anh chồng ôm vợ âu yếm rồi đọc thơ:

Sách mới cho nên phải đắt tiền

Chị vợ cùng nghề, nghe chồng đọc liền ứng khẩu đọc tiếp luôn:

Hôm nay xuất bản lần đầu tiên

Anh chồng ghì chặt vợ vào lòng mình đọc luôn câu thứ ba:

Anh còn tái bản nhiều lần nữ

Chị vợ sung sướng đọc câu thơ trong tiếng thở:

Em để cho anh giữ bản quyền.

Vài năm sau…

Cô vợ đọc:

Sách đã cũ rồi phải không anh
Sao nay em thấy anh đọc nhanh
Không còn đọc kỹ như trước nữa
Ðể sách mơ thêm giấc mộng lành

Anh chồng ngâm nga:

Sách mới người ta thấy phát thèm
Sách mình cũ rích, chữ lem nhem
Gáy thì lỏng lẻo, bìa lem luốc
Ðọc tới đọc lui, truyện cũ mèm

Cô vợ thanh minh:

Sách cũ nhưng mà truyện nó hay
Ðọc hoài vẫn thấy được… bay bay
Ðọc xong kiểu này, rồi kiểu khác
Nếu mà khám phá sẽ thấy hay…

Anh chồng lầu bầu:

Ðọc tới đọc lui mấy năm rồi
Cái bìa sao giống giấy gói xôi
Nội dung từng chữ thuộc như cháo
Nhìn vào hiệu sách, nuốt không trôi…

Cha hàng xóm nghe lóm lẩm nhẩm xiá vô:

Sách cũ nhưng mà tui chửa xem
Nhìn anh đọc miết.. thấy cũng thèm
Cũng tính hôm nào qua đọc lén
Liệu có trang nào anh chửa xem.

Tiếng Việt Rất Giống Tiếng Nhật

Saturday, November 21st, 2009

Một giáo sư ngôn ngữ người Nhật đến xứ Thần Kinh lần đầu. Vừa đặt chân xuống ga xe lửa Huế, trong cái không khí ồn ào, gấp gáp của 1 nhà ga đông khách, nghe hai người bạn Huế nói chuyện với nhau, tiếng còn, tiếng mất, nhà ngôn ngữ học vui mừng, về thẳng khách sạn, gởi ngay báo cáo sơ khởi về Viện Đại Học Tokyo, quả quyết rằng tiếng Việt cùng một gia đình với tiếng… Nhật.

Mời bạn cùng “nghe” mấy mẩu đối thoại đó. Xin đọc thật nhanh, nhanh như người sợ trễ tàu.
– Mi đi ga ni?
– Tau đi ga ni. Mi đi ga mô?
– Ga tê. Tau đi ga tê
– Ga tê ga chi? Răng đông như ri?
– Chi mô! Khi mô mi đi?
– Mau mi. Mi lo đi đi.
– Tau đi nghe mi!

Bạn nào đọc mà không hiểu, cứ hỏi. Sẽ có bạn Huế “thông dịch” lại.

Giỏi toán
Hai anh Mít tị-nạn thuộc hạng bê-bối, đố nhau:

– Đố mầy 2 với 3 là mấy?

Thấy thằng bạn ấp-úng, anh kia bèn cắt nghĩa:

– Thí-dụ như tao vô tiệm quần áo hai lần, lần đầu tao lấy 2 cái áo, lần sau tao cầm thêm 3 cái nữa, vậy thì tổng cộng bao nhiêu?

– Bốn tháng.

– Sao lại bốn tháng?

– Thì lần đầu một tháng tù treo, còn lần sau thì ba tháng tù ở, tổng cộng bốn tháng.

Ai bảo rằng?..
Một thanh-niên hỏi cô gái đứng cạnh con chó bẹc-giê:

– Con chó của cô có cắn không?

Cô gái nhìn anh chàng, đáp: – Không! Nó ngoan lắm, chả cắn ai bao giờ.

Chàng trai liền đưa tay xoa đầu con chó:

– Quả thật chủ nào chó nấy… dễ thương ghê!

Con nó liền ngoạm một phát. Anh ta cáu, ôm tay nhăn mặt hỏi cô gái, giọng gây-gổ:

– Ai bảo cô là con …quỉ này không cắn?

Cô gái ngạc-nhiên: – Thế, ai bảo ông rằng còn chó này của tôi? Con chó của tôi, nó đang ở nhà, đâu có đây!


HUE to ENGLISH:

MI ĐI GA NI Are you taking this train ?

TAU  ĐI GA NI. MI ĐI GA MÔ I take this train. Which one are you going to take ?

GA TÊ . TAU ĐI GA TÊ That train. I am taking that one

GA TÊ GA CHI . RĂNG ĐÔNG NHƯ RI What is this train ? Why it is so crowded ?

CHI MÔ . KHI MÔ MI ĐI It’s OK. When are you leaving ?

MAU MI. MI LO ĐI ĐI Go. Just go

TAU ĐI NGHE MI I am leaving you now

Translator DSD

—————————————————————————————————————–

Con đường nào ta đi…

Wednesday, November 11th, 2009

Cười chút đã nhe:

1. Losing all your friends
Man comes home, finds his wife with his friend in bed.
He shoots his friend and kills him.
Wife says ‘If you behave like this, you will lose ALL your friends.’

2. Brother wanted
A small boy wrote to Santa Claus, ‘send me a brother’….
Santa wrote back, ‘SEND ME YOUR MOTHER’….

3. Meaning of WIFE
Husband asks, ‘Do you know the meaning of WIFE? It means ‘Without
Information Fighting Every time’!’
Wife replies, ‘No, it means ‘With Idiot For Ever’!!!’

4. Importance of a period
Teacher: ‘Do you know the importance of a period?’
Kid: ‘Yeah, once my sister said she has missed one, my mom fainted,
dad got a heart attack & our driver ran away.’

5. Confident vs. confidential
A young boy asks his Dad, ‘What is the difference between confident
and confidential?’
Dad says, ‘You are my son, I’m confident about that. Your friend over
there is also my son, that’s confidential!’

6. Anger management?
Husband: ‘When I get mad at you, you never fight back. How do you
control your anger?’
Wife: ‘I clean the toilet.’
Husband: ‘How does that help?’
Wife: ‘I use your toothbrush.’

**************************************

1 phút suy tư

1- Nghĩ đến thân thể đừng cầu không bệnh tật, vì không bệnh tật thì tham dục sẽ sinh.

2- Ở đời đừng cầu không khó khăn, vì không khó khăn thì kiêu sa nổi dậy.

3- Cứu xét tâm tính đừng cầu không khúc mắc, không khúc mắc thì sở học không thấu đáo

4- Sự nghiệp đừng mong không bị chông gai, không chông gai chí nguyện không kiên cường.

5- Làm việc đừng mong dễ thành, vì dễ thành lòng thường kiêu ngạo.

6- Giao tiếp đừng mong lợi mình, vi lợi mình thì mất đạo nghĩa.

7- Với người đừng mong thuận chiều ý mình, vì thuận chiều ý mình thì sinh tự kiêu.

8- Thi ân không cầu đền đáp, vì cầu đền đáp  là thi ân có mưu tính.

9- Thấy lợi đừng nhúng tay, vì nhúng tay thì hắc ám tâm trí.

10- Oan ức không cần bày tỏ, vì bày tỏ là hèn nhát, mà trả thù thì oán đổi kéo dài.

********************************

Bài nhạc phóng tác từ bài Con đường tình ta đi của nhạc sĩ Phạm Duy…diễn tã sự kẹt xe ở SG….

Con đường nào ta đi cũng đào lên đào xuống.
Con đường chiều thành đô, con đường bụi mịt mù…
Con đường giờ tan ca, công trình che bịt lối
Xe kẹt dài lên hè – con đường nào ta đi???

Con đường mà  khi mưa, nước tràn như dòng suối.
Ta dùng xuồng ta đi nên nhìn còn thẹn thùng.
Con đường nào ta đi – tới nhà  hay vào lớp…
Con đường làm công trình, con đường đầy gian nan.

Thế rồi đường vào nhà  cũng tìm hoài không ra.
Đi lạc vòng quanh phố, không đường vào.
Đứng ở ngoài đầu đường.
Giống ở đầu con sông.
Trông về con đường cũ mênh mông, mênh mông…

Hỡi nhà  thầu làm đường, hãy làm giùm mau mau!!!
Ít người làm như thế trên đường dài.
Có vài người càu nhàu biết giờ nào cho xong?
Trả về con đường cũ như xưa, như xưa…