“Chiều”

Tôi gặp ở đây chiều tĩnh lặng
Chiều im năm ngón búp tay mềm
Chiều im vạt tóc thề buông thả
Những bước chân trần trên cỏ êm

Như đã từ lâu ôm nỗi đợi
Nắng rơi trong lá ngác ngơ vàng
Và tôi cùng lũ cây nghiêng xuống
Đổ bóng dài theo những dấu than

Đẹp quá chiều ơi, lòng cũng đẹp
Trong sạch như qua hết một đời
Xa xôi phố thị như tiền kiếp
Nghe lòng tôi rộng mấy trùng khơi

(Thơ của Lê Nho Quế Sơn)

Tags:

Leave a Reply