Nếu biết trước con tim là vĩnh cữu
Và tình em…hiện hữu
Anh sẽ không…không mỏi gót nhọc nhành,
Không lê buớc tìm manh tình vụn vỡ,
Tựa mùa Xuân hương sắc ngàn hoa nở,
Bướm ong vờn nhụy mở thú iêu thương
Rồi Thu đến, Đông sang hoa lỡ đường,
Ong bướm trắng cũng dặm trường cất bước
Anh chỉ xin…em ơi thôi nhẹ bước
Để mai này ta còn ngước nhìn nhau,
Gót chân mềm âu nhẹ bớt niềm đau
Và thời gian sẽ xóa màu thương nhớ,
Thôi mà em… đừng làm tim bỡ ngỡ,
Đả ngủ vùi từ thuở ấy xa xăm,
Dấu tình anh vào ngục tối trăm năm,
Đừng khơi động…xin nằm yên đấy.
– Duy Minh
Tags: Thơ Đào Duy Minh