Archive for March, 2011

Tại sao người Do Thái thông minh

Sunday, March 27th, 2011
web counter

Tại sao người Do Thái thông minh

Why Jews are intelligent

”  Người Do Thái là dân tộc thông minh nhất thế giới, họ dường như được sinh ra là để làm chủ thế giới này”. Có bao giờ bạn tự hỏi tại sao họ lại thông minh như vậy? Tại sao họ lại được sinh ra với quá nhiều ưu việt như thế? Có phải tất cả đều là tự nhiên? Liệu Việt Nam chúng ta có thể tạo ra những thế hệ ưu việt như thế không? Tất cả câu hỏi trên đều có thể giải đáp được, ngoại trừ câu hỏi cuối cùng vì nó sẽ được trả lời bởi chính các bạn, những con người của dân tộc Việt Nam.

Bài viết dưới đây được lược dịch từ luận án của một tiến sĩ nước ngoài với tiêu đề gốc là “Why Jews Are Intelligent” (tạm dịch là “Vì sao người Do Thái thông minh”). Bài viết rất hay và có ý nghĩa.


Trước hết xin được cung cấp một số thông tin tìm hiểu được về IQ của người Do Thái. Hiện nay các nhà nghiên cứu về giáo dục và tâm lý tin rằng IQ TB của người Do Thái vào khoảng từ 107,5 đến 115 (sd15). Để so sánh thì IQ TB của thế giới là 100 và IQ của người Việt Nam (theo một khảo sát) là 94. Cách biệt sẽ không rõ ràng nếu chỉ nhìn vào những con số này. Mọi thứ sẽ trở nên thực sự khác biệt nếu như ta so sánh đến tỉ lệ “thiên tài” (IQ>=140 – cũng là mức yêu cầu của VNHIQ) trong số dân. Với IQ TB của dân số là 94 thì tỉ lệ “thiên tài” sẽ là 1/924 hay 0,1%, tỉ lệ này sẽ là 1/261 hay 0,4% nếu IQ TB là 100. Sự khác biệt sẽ cực lớn vì với mức IQ TB là 110 như người Do Thái thì tỉ lệ những người có IQ đạt mức thiên tài này sẽ lên tới 2,3% (nghĩa là cứ 100 người sẽ có hơn 2 thiên tài).

Sau đây là bài dịch tác giả Thanh Hằng:
“Bài này tôi lược dịch và tổng hợp từ nhiều nguồn, nhân dịp nghe chuyện người Do Thái và vì thầy hướng dẫn hiện tại của tôi là một Giáo sư người Do Thái.

Để mở đầu, xin được trích dẫn rằng, dân số Do Thái ở Anh có tên tuổi khiến tôi đi hết từ ngạc nhiên này đến ngạc nhiên khác. Do Thái trên thế giới hiện nay vào khoảng xấp xỉ 13 triệu người (tức là khoảng 0.21% dân số thế giới – số liệu năm 2000), tức là cứ 470 người thì có 1 người Do Thái. Vậy nhưng, vào khoảng giữa thế kỷ 19, 1/4 các nhà khoa học trên thế giới là người Do Thái, và tính đến năm 1978, hơn một nửa giải Nobel rơi vào tay người Do Thái. Như vậy có đến 50% đóng góp cho sự tiến bộ của loài người chỉ do 0.21% dân số đảm nhiệm.

Những tên tuổi lớn của thế kỷ 20 có thể kể đến như bộ óc thế kỷ Albert Einstein, Sigmund Freud, Otto Frisch, .v.v. đều là người Do Thái.

Dù không phải là chủng tộc lớn, vậy nhưng không một nhóm chủng tộc nào có thể sánh được với người Do Thái về khả năng và thành tích vượt trội. Kết hợp với những tính cách di truyền của người Do Thái như tham vọng, ham hiểu biết, tích cực, trí tưởng tượng phong phú, bền bỉ, sự thông minh của người Do Thái thực sự đã là đòn bẩy khiến người Do Thái đứng đầu trong tất cả các lĩnh vực cuộc sống.

Những tên tuổi Do Thái hiện nay có thể kế đến là nhà tài phiệt George Soros (người có thể làm khuynh đảo thị trường tài chính thế giới, được xem là người đứng sau sự sụp đổ hệ thống chính trị ở Đông Âu và khủng hoảng tài chính Châu Á 1997); các cựu và chủ tịch Ngân hàng thế giới World bank đương nhiệm đều là người Do Thái ví dụ như James Wolfensohn, Paul Wolfowitz, Robert Zoellick. Diễn viên điện ảnh thông minh và có học thức thuộc hàng top Hollywood hiện nay là Natalie Portman cũng là người Do Thái, vừa theo học đại học Havard và tham gia bộ phim siêu phẩm Chiến tranh giữa các vì sao”.

Trong tất cả các lĩnh vực của cuộc sống như kỹ thuật, âm nhạc, khoa học và kinh doanh, 70% các hoạt động kinh doanh thế giới hiện nay đều do người Do Thái nắm giữ. Các lĩnh vực kinh doanh nổi bật như mỹ phẩm, thời trang, thực phẩm, vũ khí, khách sạn, công nghiệp phim ảnh (kể cả Hollywood và các trung tâm điện ảnh khác).

Trong năm thứ 2 đại học, vào tháng 12 năm 1980, tôi định đến California và tôi nảy ra ý tường, tôi tự hỏi sao trời lại cho họ những khả năng siêu phàm như vậy, liệu có điều gì trùng hợp chăng, loài người có thể tạo ra những người giống họ như việc sản xuất hàng hóa từ nhà máy không? Luận văn của tôi mất 8 năm để tập hợp thông tin từ tất cả các nguồn tin chính xác như đồ ăn, văn hóa, tôn giáo, sự chuẩn bị khi mang thai, .v.v. và tôi đem so sánh với những chủng tộc khác.

Hãy bắt đầu bằng việc chuẩn bị cho thai kỳ. Ở Israel, điều đầu tiên tôi nhận thấy đó là người mẹ khi mang thai sẽ thường xuyên hát, chơi đàn, và luôn cố gắng giải toán cũng chồng. Tôi rất ngạc nhiên khi thấy người mẹ luôn mang theo sách toán và đôi khi tôi giúp cô giải bài. Tôi hỏi cô, ‘việc này có phải là giúp cho thai nhi?’. Và cô trả lời, ‘Đúng vậy, tôi làm thế là để đào tạo đứa trẻ từ khi còn trong bụng mẹ như vậy nó sẽ trở nên thông thái về sau.’ Và cô tiếp tục làm toán cho đến khi đứa trẻ được sinh ra.

Một điều khác tôi nhận thấy là đồ ăn. Người mẹ rất thích ăn hạnh nhân (almonds), chà là (dates) cùng sữa tươi. Bữa trưa cô ăn bánh mỳ và cá (không ăn đầu), salad trộn với hạnh nhân và những loại hạt khác vì họ tin rằng thịt cá tốt cho sự phát triển trí não nhưng đầu cá thì không. Thêm vào đó, theo văn hóa của người Do Thái, người mẹ khi mang thai sẽ cần phải uống dầu gan cá.

Khi tôi được mời đến dùng bữa tối, tôi thấy rằng họ luôn dùng cá (phần thịt ở mình cá), họ không ăn thịt vì họ tin rằng thịt và cá khi ăn chung sẽ không tốt cho cơ thể. Salad và các loại hạt là điều bắt buộc, đặc biệt là hạnh nhân.

Họ luôn ăn hoa quả tươi trước bữa chính. Lý do là vì họ tin rằng việc ăn bữa chính trước rồi hoa quả sẽ khiến chúng ta buồn ngủ và khó tiếp thu bài ở trường.

Ở Israel, hút thuốc là điều cấm kỵ. Nếu bạn là khách thì không nên hút thuốc trong nhà họ, họ sẽ lịch sự mời bạn ra ngoài để hút thuốc. Theo các nhà khoa học ở đại học Israel, chất nicotine sẽ phá hủy những tế bào cơ bản trong cơ thể đồng thời ảnh hưởng đến gen và DNA (tế bào di truyền) dẫn đến sự thoái hóa bộ não.

Đồ ăn cho trẻ cũng luôn trong sự hướng dẫn của cha mẹ. Đầu tiên, hoa quả ăn cùng với hạnh nhân, sau đó là dầu gan cá. Theo đánh giá của tôi, những đứa trẻ Do Thái đều biết 3 thứ tiếng, ví dụ như tiếng Do Thái, Ả rập và tiếng Anh. Từ khi còn nhỏ, trẻ em đã được học đàn piano và violin, và đây là điều bắt buộc. Làm như vậy vì họ tin rằng điều này sẽ làm tăng chỉ số thông minh của trẻ và sẽ khiến con họ trở nên thông minh. Cũng theo các nhà khoa học Do Thái, sự rung động của âm nhạc sẽ kích thích bộ não và đó là lý do vì sao có rất nhiều thiên tài người Do Thái…

Từ lớp 1 đến lớp 6, những môn học ưu tiên trẻ em được dạy các môn về kinh doanh, toán học, khoa học. Để so sánh , tôi có thể nhận thấy trẻ em ở California, chỉ số IQ của chúng khoảng 6 năm về trước. Tất cả trẻ Do Thái đều tham gia vào các môn thể thao như bắn cung, bắn súng, chạy bộ vì họ tin rằng bắn cung và bắn súng sẽ rèn luyện cho bộ não trở nên tập trung vào cách quyết định và sự chính xác.

Ở trường trung học, học sinh sẽ giảm dần việc học khoa học mà sẽ học cách tạo ra sản phẩm, đi sâu vào những kiểu bài tập thực tế như vậy. Dù một số dự án/bài tập có vẻ nực cười và vô dụng, nhưng tất cả đều đòi hỏi sự tập trung nghiêm túc đặc biệt nếu đó là những môn thuộc về vũ khí, y học, kỹ sư, ý tưởng sẽ được giới thiệu lên các viện khoa học hoặc trường đại học.
Khoa kinh doanh cũng được chú trọng ưu tiên. Trong năm cuối ở trường đại học, sinh viên sẽ được giao một dự án và thực hành. Họ sẽ hoàn thành nếu nhóm của họ (khoảng 10 người/nhóm) có thể tạo ra lợi nhuận 1 triệu USD. Đừng ngạc nhiên, đây là thực tế và đó là lý do vì sao một nửa hoạt động kinh doanh trên thế giới là của người Do Thái. Thiết kế mẫu thời trang mới nhất của Levis là của khoa kinh doanh và thời trang của trường đại học Israel.

Đã bao giờ bạn thấy họ cầu nguyện chưa? Họ sẽ luôn lắc đầu vì họ tin rằng hành động này sẽ kích thích và cung cấp nhiều oxy cho não. Điều tương tự giống như người Hồi giáo khi cầu nguyện họ phải quỳ lạy cúi đầu. Và hãy xem những người Nhật Bản, cách họ cúi đầu và người Nhật Bản cũng có rất nhiều người thông minh, họ thích ăn sushi (thịt cá tươi). Liệu đây có phải là sự trùng hợp?

Trung tâm thương mại của người Do Thái tập trung ở thành phố New York, và chỉ phục vụ cho người Do Thái. Nếu ai đó trong cộng đồng Do Thái có ý tưởng hay có thể sinh lời, hội đồng người Do Thái sẽ cung cấp khoản vay không lãi suất và đảm bảo việc kinh doanh này phải phát triển. Vì lý do này, Starbuck, Dell, Coca-Cola, DKNY, Oracle, Levis, Dunkin Donut, các bộ phim Hollywood và hàng trăm hoạt động kinh doanh khác đều nằm dưới sự tài trợ của cộng đồng Do Thái. Sinh viên Do Thái tốt nghiệp từ khoa y dược ở New York được khuyến khích đăng ký với hội đồng này và được phép hành nghề tư với khoản vay không lãi suất này.

Hút thuốc sẽ khiến bộ não bị thoái hóa. Trong chuyến thăm của tôi đến Singapore năm 2005, điều khiến tôi ngạc nhiên là những người hút thuốc bị coi như đồ bỏ đi và giá một bao thuốc là khoảng 7 USD. Cũng giống như ở Israel, việc hút thuốc là cấm kỵ và Singapore đã hình thành cách quản lý giống như ở Israel. Đây cũng là lý do vì sao hầu hết các trường đại học của Singapore đều thuộc đẳng cấp cao, dù Singapore chỉ nhỏ bằng Mahattan. Hãy nhìn sang Indonesia, đâu đâu mọi người cũng hút thuốc và giá một bao thuốc chỉ rẻ bèo khoảng 70 xu USD. Và bạn có thể đếm được số trường đại học của họ, những gì họ sản xuất, những gì họ có thể tự hào, công nghệ ư? Họ còn chẳng thể nói được thứ ngôn ngữ nào ngoài ngôn ngữ của mình, vì sao họ khó có thể sử dụng tiếng Anh thành thạo? Liệu đây có phải là do việc hút thuốc? Bạn hãy tự suy nghĩ nhé.

Trong bài nay tôi không động chạm đến vấn đề tôn giáo hay chủng tộc. Đó là vì sao người Do Thái khá kiêu ngạo, và vì sao họ luôn bị săn đuổi từ thời Paraoh cho đến Hitler. Đối với tôi đó là vấn đề về chính trị và sự tồn vong. Điểm cuối cùng trong bài này là liệu chúng ta có thể tạo ra những thế hệ giống như những người Do Thái? Câu trả lời có thể ở dạng khằng định đó là chúng ta cần thay đổi thói quen ăn uống hàng ngày, cách làm cha mẹ, và tôi đoán rằng chỉ trong 3 thế hệ, việc này có thể làm được. Điều này tôi có thể quan sát được từ đứa cháu của tôi. Chỉ mới 9 tuổi cậu đã viết được bài luận 5 trang về đề tài ‘Vì sao tôi thích cà chua?’. Cầu chúc cho chúng ta được sống yên bình và thành công trong việc tạo ra những thế hệ tương lai tài giỏi cho nhân loại dù bạn thuộc bất kỳ chủng tộc nào.

Bổ sung: Theo truyền thống người Do Thái, những học giả, nhà khoa học được khuyến khích kết hôn với con gái của những thương nhân vì theo họ, con cái sinh ra sẽ là sự kết hợp của cả giáo dục hàn lâm và giáo dục thực tế. Chính sự coi trọng thương nhân và kinh doanh cũng như học vấn đã đưa họ lên vị trí hàng đầu trên thế giới và khiến cả thế giới ngả mũ cúi đầu. (khác hẳn với văn hóa ‘sỹ, nông, công, thương’ của VN và Châu Á). Những chính sách của Hoa Kỳ trước đây và của Obama hiện tại cũng đều chịu sự ảnh hưởng mạnh mẽ của các nhà tài phiệt người Do Thái.”

st: KL

Bài giải: Toán thi vào đại học Nhật Bản

Saturday, March 26th, 2011

Tokyo University’s entrance exam 2008

A regular octahedron is placed on a horizontal rest. Draw the plan of top-view for the regular octahedron.
Let G1 and G2 be the barycenters of the two faces of the regular octahedron parallel to each other. Find the volume of the solid by revolving the regular tetrahedron about the line G1G2 as the axis of rotation.

Solution

First, a regular octahedron is a Platonic solid composed of eight equilateral triangles, four of which meet at each vertex. Let the regular octahedron be ABCDTS where ABCD is the square in the middle, T and S are the vertices at top and bottom, respectively.
By definition, these triangles are equilateral TAB, TBC, TCD, TAD, SAB, SBC, SCD and TAD.

Let [Φ] denote the plane containing shape Φ, M and N be the midpoints of AB and CD, respectively, G1 and G2 be the barycenters located on the parallel triangles TAB and SCD, respectively, P and Q the midpoints of G1G2 and TD, repectively. Now let a be the side length of the equilateral triangles, = ∠MTN, = ∠TNG1 and =∠TMN = ∠TNM = ∠MNS = ∠NMS = 90° –2 .
Since M and N are the midpoints, we have TM = TN = ½a3, and with G1 and G2 being the barycenters, we get TG1 = 23TM = SG2 = a/3. Now let’s find cos. Applying the law of cosines, we obtain
MN² =TM² + TN² – 2TM×TN×cos, or a² = 32a²(1 – cos), or
cos = 13. We need to verify that G1G2 is perpendicular to both [TAB] and [SCD]. Armed with the value of cos, we can get the length of segment G1N which is now
G1N² = TN² + TG1² – 2TN×TG1×cos= 34a², or G1N = TN and thus ∠TG1N = ∠MTN = .

We also have ∠G1NG2= ∠TNS –  = 2–  = 180° – –  = . Combining with the fact that the points T, G1, M, S, G2 and N are coplanar and ∠TG1N = , TM is parallel to SN. We now find the length G1G2.
G1G2² = G1N² + G2N² – 2G1N×G2N×cos = 23a², or G1G2 = 26 a.
It follows that G1N² = G1G2² + G2N² = 34a², or G1G2 ⊥SN. Because TM || SN, we also have G1G2 ⊥TM.

Now since [TG1MSG2N] ⊥CD, we get G1D = G1C = G1N² + DN² = a = CD. The triangle CG1D is congruent with other triangles of this regular octahedron, and since G2 is the barycenter of an equilateral triangle, G2D = SG2 = a/3. We now have G1D² = a² = G1G2² + G2D², or G1G2 ⊥G2D.

Combining with G1G2⊥SN, we conclude that G1G2 is perpendicular to both parallel planes [TAB] and [SCD], and also combining with the fact that P is the midpoint of G1G2, TP = BP = AP = PC = PD = PS.

Using G1G2 as the axis of rotation, we now need to find the farthest points away from G1G2 of this regular octahedron, and they are T and S which are equidistant from G1G2. Meanwhile, Q and the midpoint of SB are the shortest and equidistant from G1G2. When revolving the octahedron forms a volume that is symmetrical with respect to the revolving line PQ, and the total volume equals twice the volume obtained by revolving TM and PQ as seen on the graph on the next page.

Now let’s find PQ. As previously discovered, TP = PD and
TP = TG1² + PG1² = TG1² + ¼G1G2² = a/2, TQ = ½TD = a/2. Therefore, PQ = TP² – TQ² = a/2.

The volume of the regular octahedron when revolving is now
V = 2×13R²(d + a6) – r²d ] where R = G1T, r = PQ, d is the distance from the intersection of the extensions of TQ and G1G2 to P. Because of the similar triangles, we have

dPQ = PG1 TG1 – PQ , or d = a(2 + 3)2.

Finally, V = [1/18sqrt(6)]pi*a³][7 + 2sqrt(3)].

Note: This website does not translate formulas from Microsoft Word correctly and many results in the above equations are not correct. The author of the solution is not able to correct them. However, the overall strategy and method to solve are correct.

We’re lucky we’re not Japanese. It’s not only about earthquakes and tsunamis, but it’s also these types of exams required to enter colleges. Many Japanese students are known to commit suicide when not admitted to college.

Bài giải: Dãy số nguyên dương

Wednesday, March 23rd, 2011

Một dãy số nguyên dương 1, 2, … , n được viết trên bảng đen (n > 2). Cứ mỗi phút hai số được xoá đi và thừa số nguyên tố nhỏ nhất của tổng của hai số vừa xoá được viết lên bảng. Cuối cùng chỉ còn lại số 97. Tìm giá trị nhỏ nhất của n mà ta có thể làm được điều này.

(Đặc biệt dành cho các học sinh Cơ Sở Thuận An bây giờ – Bài thi giỏi toán quốc tế 2010 – Độ khó: Trung bình)

Solution

Noting that any prime divisor not equal to 2 is an odd number, the sum of two such prime numbers is an even number, and the prime divisor that is also an even number must be number 2.

To find the least possible n we should keep a free adder, a number originally on the board in the series 1, 2, . . ., n that is free from any calculations until the end to add to the last prime divisor. Since adding two odd numbers or even numbers creates a new even number that has 2 as its least prime divisor, the problem requires the addition of a prime number to number 2 to become another prime number.

Furthermore, unlike the additions of the even numbers, the total odd numbers in the series 1, 2, . . ., n have to be in pairs plus one more. The pairs of the odd numbers help adding up to exact even numbers in order for us to get 2 as their prime divisors. The two consecutive prime numbers under 97 that satisfy these conditions are 41 and 43, 59 and 61. We pick the pair 41 and 43 to give us the least n and n = 57.

Erasing the numbers this way: first erase all the odd numbers in pairs from 1 to 39, their pairings are of no significance, to get number 2 at the end, leave number 41 alone. Next erase the rest of the odd numbers from 43 to 57 to get another number 2 on the board (we should have a total of three numbers 2 now.) Then erase all the even numbers except number 54 which is the free adder. The remaining numbers on the board are 2, 41, and 54. Now erase 41 and 2 to get 43. Then erase 43 and 54 to get 97.

Ban Bien Tap

Nhật cần ít nhất 200 tỷ USD để tái thiết đất nước

Wednesday, March 16th, 2011

Thảm họa động đất và sóng thần vừa qua đe dọa tới quá trình phục hồi không chỉ của Nhật Bản mà nhiều nước khác trên thế giới.

Theo các chuyên gia, khó có thể đo đếm chính xác tác động toàn diện của thảm họa cũng như những ảnh hưởng dây chuyền với kinh tế toàn cầu. Quá trình tái thiết đất nước Nhật Bản có thể kích thích sản xuất trong nước cũng như các nước có liên quan, song về tổng thể kinh tế của đất nước mặt trời mọc này vẫn gặp nhiều thách thức.

“Đây không chỉ là câu chuyện của một hay hai quý. Tác động của nó cực lớn. Giờ thì chúng tôi chưa thể tính toán chính xác thảm họa động đất đã gây thiệt hại bao nhiêu”, ông Robert Feldman, chuyên gia kinh tế trưởng của Morgan Stanley tại Nhật Bản nói.


Nhật Bản sẽ cần thời gian và tiền bạc để khắc phục thảm họa động đất.

Trong đống đổ nát hỗn độn này, các chuyên gia nhìn thấy hai mối đe dọa cực lớn với kinh tế Nhật Bản: Cung ứng điện có thể bị gián đoạn nghiêm trọng và hoạt động xuất khẩu của các doanh nghiệp sẽ bị đình trệ.

Các lò phản ứng hạt nhân ở Nhật Bản đang cung cấp một phần ba sản lượng điện cho toàn quốc. Công ty Điện lực Tokyo hôm thứ hai đã bắt đầu áp dụng lịch cắt điện luân phiên nhằm tránh nguy cơ thiếu điện trên diện rộng.

Vì khủng hoảng năng lượng này mà quá trình phục hồi kinh tế Nhật Bản có thể chậm lại, theo một báo cáo mới công bố của Công ty Chứng khoán Nomura ở Tokyo. Kể từ khi thảm họa xảy ra đến cuối phiên giao dịch hôm thứ ba, chỉ số chứng khoán Nikkei giảm 11%, mức giảm lớn nhất kể từ tháng 10/2008. Kinh tế Nhật sẽ khó có thể khắc phục toàn bộ hậu quả của đợt thiên tai này trước cuối năm nay, hãng Nomura dự báo.

Trong khi đó, ông Scott Anderson, chuyên gia kinh tế cao cấp của Wells Fargo dự báo tốc độ tăng trưởng của Nhật Bản sẽ chỉ có thể đạt 0,3% trong quý II này, giảm một điểm phần trăm so với dự báo trước đó của chính hãng này.

Phần lớn các hoạt động sản xuất chính tại Nhật Bản đã ngưng trệ. Các nhà máy của Toyota, Honda và Nissan ở miền Bắc Nhật Bản vẫn đóng cửa. Nissan cho biết 6 nhà máy thiệt hại nặng nề sau thiên tai, gần 2.300 chiếc xe mang thương hiệu Nissan và Infiniti đã bị phá hủy trong cơn sóng thần khi đang chờ xuất cảng. Toyota giảm 45% công suất trên toàn cầu và lên kế hoạch đóng cửa các nhà máy đến hết thứ tư tuần này. Còn các nhà máy của Honda sẽ tiếp tục đóng cửa đến hết 20/3.

Khi hệ thống cảng và đường xá bị phá hủy, một số công ty không thể xuất khẩu hàng hóa, trong đó nặng nề nhất là các hãng sản xuất ôtô. Thảm họa này cũng tác động không nhỏ tới lĩnh vực công nghệ. Nhật Bản đang cung cấp hơn 40% sản lượng chip (dùng trong các thiết bị máy tính, máy ảnh) và một phần năm chất bán dẫn cho toàn cầu. Hiện Sony đã phải đóng cửa 10 nhà máy và hai trung tâm nghiên cứu, theo số liệu của Bloombergs. Còn Toshiba đã cho ngừng hoạt động 5 nhà máy.

“Một số công ty đơn lẻ tại Mỹ sẽ không thể có nguồn linh kiện, thiết bị để lắp ráp trong vài tuần thậm chí vài tháng tới”, chuyên gia kinh tế của hãng Georgetown, ông Alexander nói.

Các nhà đầu từ lo ngại rằng để tái thiết đất nước, Nhật Bản sẽ tốn ít nhất 200 tỷ USD. Trong khi đó, các món nợ của Nhật đã ở mức báo động 225% của tổng sản lượng của nền kinh tế. Một số nhà đầu tư còn e ngại rằng Nhật Bán sẽ bán một phần trong số trái phiếu kho bạc lớn mà nước này đang giữ của Mỹ để quyên tiền. Việc làm này sẽ đẩy mức giá trái phiếu kho bạc của Mỹ giảm mạnh, do đó làm tăng lãi suất.

Tuy nhiên, một số chuyên gia lạc quan cho rằng những ảnh hưởng tới Mỹ và kinh tế thế giới sẽ tương đối nhẹ và chỉ trong ngắn hạn. Các tài xế trên toàn thế giới đang được lợi từ việc giá dầu giảm. Thậm chí việc tái thiết khu vực Đông Bắc của Nhật sau thảm họa còn có thể tạo ra một cú nhảy vọt về tăng trưởng kinh tế.

Kinh tế Nhật suy yếu đi có thể giúp cho giá hàng hóa trên thế giới giảm bởi Nhật Bản là nước nhập khẩu lớn nhiên liệu, nông sản và các loại nguyên liệu thô, theo Mark Zandi, nhà kinh tế của Moody’s Analytics.

Nhà kinh tế Ethan Harris, đến từ Cục Dự trữ liên bang Mỹ ước tính, thảm họa này chỉ làm giảm 0,1% tăng trưởng kinh tế thế giới, xuống còn 4,2 % vào năm nay.

Nhật Bản đã không còn là một đầu tầu của kinh tế châu Á cũng như kinh tế thế giới. Theo ông Nariman Behravesh, nhà kinh tế thuộc IHS Global Insight, điều này có nghĩa là mức độ ảnh hưởng của sự sụt giảm tăng trưởng kinh tế của Nhật đối với nền kinh tế thế giới sẽ tương đối nhẹ. Đóng góp của Nhật Bản vào kinh tế thế giới đã giảm từ 18% năm 1995 xuống còn 9% năm 2010.

Ôtô và phụ tùng ôtô của Nhật chiếm hơn một phần lượng nhập khẩu của Mỹ. Việc các nhà máy sản xuất ôtô của Nhật đóng cửa có thể gián đoạn sản xuất của các nhà máy Nhật tại Mỹ. Nhưng một số nhà sản xuất phụ tùng ôtô của Mỹ có thể sẽ được lợi nếu như các nhà máy của Nhật tại Mỹ sử dụng sản phẩm của họ.

Và khu vực bị ảnh hưởng nghiêm trọng nhất bởi trận động đất chỉ chiếm 6-7% tổng sản lượng của Nhật Bản, chỉ bằng một nửa khu vực bị tàn phá bởi trận động đất Kobe năm 1995, theo nhận định Tổ chức Hợp tác và Phát triển Kinh tế Nhật Bản.

Sau trận động đất Kobe, chỉ trong 15 tháng các nhà sản xuất của Nhật đã trở lại được mức sản xuất bình thường. Cứ 5 cửa hàng thì có 4 cửa hàng mở cửa trở lại chỉ trong một năm rưỡi. Sự phục hồi của Nhật Bản đã phủ định những cảnh báo rằng nước Nhật sẽ mất một thập kỷ để khôi phục.

Tuyến Nguyễn – Song Linh tổng hợp

Tại sao không có cướp bóc, hỗn loạn ở Nhật Bản

Wednesday, March 16th, 2011

Mọi người trên khắp toàn cầu đều nhận thấy một điều lạ thường trong thảm họa đang diễn ra tại Nhật Bản sau trận động đất và sóng thần – không hề có người hôi của, mà ngược lại họ tỏ ra đoàn kết và rất có trật tự.

Người dân Nhật sống sót sau thảm họa tụ tập quanh đống lửa. Ảnh: AP.

Sự hỗn loạn, trộm cắp luôn tiếp diễn sau các thiên tại như động đất, bão lũ và sóng thần. Tuy nhiên, tình trạng này hoàn toàn vắng mặt sau trận động đất mạnh 9 độ Richter tại Nhật Bản. Thay vào đó, mọi người xếp hàng dài, trật tự bên ngoài các quầy hàng thực phẩm, trong khi nhân viên cố gắng phân phát đều lượng thức ăn và nước uống có hạn.

“Sự hôi của không xảy ra tại Nhật Bản”, CNN dẫn lời Gregory Pflugfelder – một chuyên gia văn hóa Nhật Bản tại Đại học Columbia nói. “Tôi không chắc có từ ngữ đó có xuất hiện trong đầu người Nhật không nữa”.

Trong khi đó, trong những thảm họa gần đây như động đất năm ngoái ở Chile, lũ lụt năm 2007 ở Anh, hay cơn bão Katrina ở Mỹ, tình trạng phạm tội và cướp bóc diễn ra táo tợn.

“Có vẻ như điều ấn tượng hơn cả sức mạnh công nghệ của Nhật Bản là sức mạnh xã hội của quốc gia này, khi các siêu thị giảm giá và chủ cửa hàng mời mọi người nước uống khi tất cả cùng đoàn kết với nhau để sống sót. Và ấn tượng hơn cả, không hề có chuyện hôi của”, Ed West của Daily Telegraph viết.

West cho biết việc sự vắng mặt hành vi xấu xa này là hoàn toàn lạ lẫm trong xã hội loài người. Tình trạng hôi của tại Chile sau trận động đất năm ngoái tồi tệ đến nỗi quân đội phải nhập cuộc. Ở New Orleans, Mỹ, cơn bão Katrina cũng gây nên tình trạng cướp bóc đến mức kinh hoàng.

Vậy đâu là lý do khiến Nhật Bản có được sức mạnh này? Các tờ báo lý giải điều này.

Kỷ luật, kỷ luật, và kỷ luật

“Người Nhật Bản đang thể hiện điều mà họ đã được dạy dỗ và tập huấn ngay từ khi còn bé – trật tự và kiên cường”, Federico D. Pasqual tại The Philippine Star nói. “Tại trường học, các bữa trưa miễn phí, nhưng thường “đạm bạc”, và trẻ con học cách đón nhận và xử lý những thời điểm khó khăn. Thảm họa này là một trong những thời điểm đó, và việc định hình thái độ đó để nó ăn vào trong máu bây giờ đã có hiệu quả”.

Người Nhật không lạ gì trước khó khăn

Câu trả lời đơn giản chính là “sự lịch thiệp muôn đời của người Nhật đang tỏa sáng”, Thomas Lifson viết trên The American Thinker nói. Nhưng đó chỉ là một phần của điều đang diễn ra. Xã hội Nhật Bản đã được rèn giũa qua nhiều thế hệ để mọi thứ đi vào nề nếp – duy trì trật tự và cư xử chuẩn mực. Sức mạnh xã hội to lớn của quốc gia này đã giúp Nhật Bản vượt qua sự tàn phá của Thế chiến II, và so với nó thì những vấn đề đang diễn ra cũng chỉ là tương đối nhỏ.

Người Nhật không cao siêu, chỉ là khác biệt

“Người Nhật được giáo dục rằng sự quy củ và đồng thuận là giá trị cốt lõi”, James Picht, The Washington Times, cho biết. Với người Mỹ, luôn đề cao chủ nghĩa cá nhân, thì những giá trị đó nghe có vẻ khó chịu. Những lúc bình thường, việc chú ý tới vẻ bề ngoài và các quy tắc có vẻ cứng nhắc, nhưng vào thời điểm khó khăn, những đức tính này sẽ đánh bại nhu cầu “cướp giật”. Nền văn hóa Nhật Bản không cao siêu, nó chỉ đơn giản được cấu tạo để phù hợp với việc duy trì trật tự xã hội ngay sau một thảm họa lớn.

Song Minh

Chuyện vui: Tiếng Việt Hiện Đại / Chuyện “Tình Yêu Phai Nhạt”

Wednesday, March 16th, 2011

free hit counters

Nguyễn Tài Ngọc

Hôm nay tôi tụ tập những chữ mới lạ này (chữ in nghiêng), viết lồng chúng trong một câu chuyện để đọc cho vui. Giống như hầu hết những  thơ văn khác tôi viết đều là chuyện có thật vì tôi không giỏi trí tưởng tượng (tôi chỉ bóp mép sự thật một tí), câu chuyện sau đây cũng là không giả tạo: khi còn độc thân tôi có một con chó, có một chiếc xe gắn máy, và phần cuối của bài viết là chuyện thật xẩy ra khắp nơi trên đất Mỹ. Xin mời bạn đọc, “Tình Yêu Phai Nhạt”:

———————————————————————–

Tình Yêu Phai Nhạt

Tôi nhìn đồng hồ hai cửa sổ không người lái trên tay, bây giờ đã 6 giờ sáng. Bật kênh phát sóng số 3 nghe bản thông tin, TV tiên đoán hôm nay có khả năng mưa. Tình hình Ai-Cập đã bớt căng vì công an, quân đội, kể cả lính gáilính thủy đánh bộ kiểm soát đường phố khắp nơi.   Một tướng lãnh đọc bài nói loan báo an ninh đã được bảo quản, tình trạng đất nước tốt, báo cáo tốt, các quan chức nhà nước sẵn sàng làm việc nghiêm túc trở lại để phục hồi đất nước. Vẫn còn quá sớm để thức dậy, nhất là hôm nay Thứ Bẩy  tôi không phải động não đi quảng trường quy hoạch quy trình cho nhân viên được quán triệt phương án, thế nhưng tôi vẫn ráng động viên cơ thể đứng dậy,  bước ra khỏi giường.

Xuống dưới nhà, tôi vào bếp bắc nồi vừa chiên con sâu mỡ, vừa pha cà phê cái nồi ngồi trên cái cốc cùng một lúc cho tranh thủ  thì giờ. Pha xong, tôi vất xác cà phê ngay vào thùng rác, không dám đổ xuống bồn rửa bát sợ gây ra sự cố, ống nước bị ùn tắc. Mang ly cà phê nóng ra sau vườn nhâm nhi trong khi đọc báo, ngắm cây xanh tốt vì đất được phân bón cải cách, hoặc viết lách vào sáng sớm cuối tuần là cái thú thư giãn của tôi. Căn hộ tôi không được hoành tráng mấy thế nhưng nó xa phi khẩu, đảm bảo yên lặng cho chất xám của tôi được tăng trưởng kiệt suất khi tôi muốn viết lách. Nhà tôi ở núi non xa cách thành thị như thế này thì chắc chắn nhà nước chẳng bao giờ giải phóng mặt bằng để xây đường cao tốc.

Ngày xưa mới lấy nhau thì không sáng nào hai vợ chồng không dậy sớm ngồi thủ thỉ với nhau. Bây giờ sau 27 năm lấy nhau thì căn hộ vắng vẻ, sáng nào tôi cũng ngồi một mình, còn nàng thì vẫn tiếp tục đánh giấc cho đến 8, 9 giờ mới dậy. Sinh hoạt hai vợ chồng vì thế cách ly hẳn.

Tôi còn nhớ rất rõ tình cảm mật thiết nàng dành cho tôi khi lần đầu tiên chúng tôi mới gặp nhau. Ở cuộc gặp lần thứ hai, nàng đã nhờ chị của nàng ở bên (cùng đi nhà thờ với tôi) làm rõ gia cảnh tôi, biết rằng tôi chưa có đối tượng. Vì thế, dù rằng chỉ mới là bạn sơ hữu, nàng nói là nàng muốn liên hệ tình cảm với tôi. Mừng như bắt được vàng, tôi bảo nàng cởi áo ra (lúc ấy đã là buổi đêm). Vừa nghe xong nàng tát cho tôi một bạt tai nháng lửa. Tôi ngạc nhiên quá đỗi nhưng chỉ cần  vài giây suy nghĩ  là tôi đoán ngay lý do tại sao nàng tát tôi: nàng kẹt ở lại Việt Nam tháng 4-1975, chỉ sang Paris năm 1980 nên dùng chữ “liên hệ tình cảm”, có nghĩa là “muốn làm quen với anh”. Tôi thì đi ngày 30-4-1975  nên đâu có bao giờ nghe chữ ấy, chỉ biết chữ “liên hệ tình dục” nên khi nàng nói liên hệ tình cảm, tôi nhanh nhẩu đoảng nghĩ ngay là nàng muốn liên hệ tình dục do đó mới bảo nàng cởi áo ra! Vì vậy mà tôi ăn tát! Đối với các cô khác thì đã un point final tình bạn, không thể nào cho nó triển khai thêm, thế nhưng nàng là người dễ dãi, và nhất là dễ gì tìm được một con trai chảnh như tôi nên sau khi nghe giải thích sự tình, nàng bỏ tất cả bức xức, tha thứ cho tôi.

Hai chúng tôi giao lưu thư từ và trao đổi điện thoại thường xuyên. Nàng là dân trường Tây, lại ở Paris nên viết thư dùng những từ tiếng Pháp làm nhiều lúc tôi phải tìm tự điển hay tư liệu để tra cứu. Mắt tôi kém, lúc nào cũng cần phải đeo kính để hiển thị thơ nàng. Tuy rằng ở Paris , nàng nỗ lực bố trí có cơ hội là sang Mỹ thăm tôi. Khi còn bé tôi ước mơ lớn lên sẽ làm nghệ nhân hay chủ nhiệm, thế nhưng lúc quen nàng thì đời sống tôi thất bại. Tôi không thuộc loại người có đỉnh cao trí tuệ mà chỉ là một người thợ quèn. Ấy thế mà nàng không sốc khi biết nghề nghiệp thật sự của tôi, còn yêu và xem tôi như tôi là một siêu sao! Xa nhau cả đại dương, tôi năng nổ viết thư cho nàng. Nhận được thư tôi nàng phản hồi ngay lập tức. Vài tháng sau, trong một lá thư, tôi đề xuất chúng tôi nên lấy nhau. Câu đáp án của nàng là bằng lòng. Còn sáu tháng nữa mới học xong đại học ở Paris mà nàng bỏ ngang không học nốt làm cho tôi ngạc nhiên khôn xiết khi một tuần sau tôi nhận điện thoại đột xuất của nàng báo hiện đang ở Sân bay Los Angeles ! Ra đón nàng ở Sân bay, gần Trung Tâm Quản Lý Bay Dân Dụng, tôi không khỏi trào nước mắt khi thấy nàng đứng một mình với một chiếc valise to tổ bố. Nàng ôm chầm lấy tôi và nói:

-Em ra trễ vì phải trình giấy tờ ở Hải Quan. Em đi máy bay yên lắm vì tổ lái tốt. Em đăng ký mua vé máy bay hôm kia, bảo cô bán vé khẩn trương tìm vé cho em.  Gia tài em còn lại chỉ có cái hộ chiếu trong tay và cái valise này. Em bỏ học, bỏ việc làm bán phần với thu nhập chẳng là bao nhiêu, bỏ doanh nghiệp xuất khẩu em làm cho người quen, bỏ cả chứng minh nhân dân Tây bên Pháp, bỏ hết tất cả để sang thi công sống với anh. Em có mang học bạ bên Pháp sang để chuyển ngữ,  em sẽ đi học tiếp bên nên anh đừng lo em bỏ học.

Ngừng một lúc, nàng tiếp:

-Em muốn anh quản lý đời em. Thế anh có tiếp thu em không?

Quá cảm động với tình yêu nàng dành cho tôi, dù rằng tôi là người vạm vỡ, ngày xưa là vận động viên của Viện Ung Bứu, vận động viên bóng đá, từng dùng dây thừng kéo những xe đò quá tải, tôi khóc òa và ôm chầm lấy người bạn gái thân thương, hứa rằng sẽ trọn đời yêu và nuôi nấng nàng. Nếu nghề chính của tôi không đủ nuôi hai đứa, tôi sẽ tìm nghiệp dư, tìm đủ mọi cách kiếm sống, quyết không bao giờ để nàng đói. Khi độc thân tôi có một con chó và một chiếc xe gắn máy, mua với một giá bèo. Từ ngày lấy vợ, tôi bán chiếc xe gắn máy để khỏi phải đội mũ bảo hiểm. Tôi giải phóng luôn con chó để có thì giờ tiêu khiển với nàng.

Những năm tháng đầu và cho cả đến thời gian gần đây, đời sống vợ chồng tôi thật hạnh phúc. Hai chúng tôi lúc nào cũng có ý tưởng nhất quán, không bao giờ gây gỗ nhau.  Nàng mê tôi còn hơn Alain Delon, chiêu đãi tôi ngày này qua ngày khác. Thế nhưng từ ngày nàng bắt đầu xem phim bộ hay Paris By Night, nàng bắt đầu sao lãng, bỏ bê tôi, không thèm đi tham quan với tôi mà chỉ liên hệ với những cô khác cùng sở thích. Đã thế, nàng còn chỉ đạo tôi làm việc nhà nữa chứ!

Một lần tôi mổ răng về nhà nằm liệt giường có sự cố, cần cứu hộ. Nàng hỏi tôi có muốn ăn cháo thì để nàng nấu. Tính tôi không thích người khác mệt nhọc vì mình, không muốn vợ phải vất vả vì tôi nên tôi mới bảo nàng là không cần nấu, tôi ăn mì gói là món ăn chủ đạo cũng được rồi vì mì gói cũng đủ chất lượng. Tôi ăn mì gói một ngày, hai ngày, ba ngày thì không sao, nhưng đến ngày thứ tư, thứ năm thì ngán đến tận cổ, muốn tranh thủ ăn lắm nhưng nuốt không trôi, thế mà nàng vẫn không nấu gì cho tôi ăn. Qua đến ngày thứ sáu, tôi mới hỏi nàng sao không thấy nấu cháo gà, cháo thịt cho tôi ăn thì nàng lý giải chính tôi là người nói  với nàng  không cần nấu nên nàng để dành thì giờ rảnh rỗi xem hát đôi, hát tốp của những ca sỹ trên sân khấu đại trà tiên tiến của Paris By Night! Cứ theo chế độ dinh dưỡng nàng dành cho tôi như thế này, thay vì thổi cơm tốc độ cho tôi ăn thì không nấu niếng gì hết cho tôi đói,  chẳng mấy chốc tôi sẽ là hành khách trong bài Con đò đưa xác.

Hơn 27 năm sống với nhau, sau khi đã tốn bao nhiêu công sức nâng cấp một người ở chợ Bàn Cờ  như tôi (nhà tôi gần Hội Chữ Thập Đỏ), vợ tôi không còn mê tôi nữa. Tôi đã tư duy định leo lên máy bay lên thẳng rồi khi ở trên không, nhẩy ra ngoài máy bay tự tử để cho vợ tôi thấy hệ quả khi nàng không còn yêu tôi. Thế nhưng một ông bạn già Phó Tiến Sĩ của tôi 70 tuổi, đã về hưu, tuần vừa rồi cảnh báo tôi không nên phí đời giai như vậy. Ông ta muốn dẫn tôi  đến nơi này đàn ông có giá trị hơn vàng vì số đàn bà gấp ba lần đàn ông. Tôi đến thì ông ta đảm bảo bao nhiêu bà sẽ hồ hởi tranh giành chém giết nhau để dành lấy tôi. Ông ta làm việc ở ba nơi. Chỗ nào họ cũng  trả tiền ông ta đến nhẩy đầm với mấy bà vì nơi nào đàn ông cũng đều khan hiếm trầm trọng, không đủ người để nhẩy.  Khi đến nơi làm việc, lúc nào ông ta cũng không có thì giờ nghỉ ngơi vì hết bà này đến bà khác dành giật nhẩy với ông ta. Đã thế, họ còn cho ông thêm tiền bồi dưỡng! Tôi không cần nhẩy giỏi, chỉ biết cơ bản là đủ. Nếu tôi nhận lời đi theo ông ta thì tôi nhất định sẽ không còn buồn vì vợ bỏ bê tôi. Ngược lại tôi sẽ hưng phấn vì các em gái này sẽ thống nhất tranh nhau o bế tôi, không rời tôi nửa bước, không cho tôi về nhà sớm. Ngoài ra, ở đó họ còn dùng máy điện tính, máy quét, thỉnh thoảng hư cần người sửa. Tôi sửa được mọi sự, đến đó vừa nhẩy đầm vừa sửa phần cứng, phần mềm cho họ thì họ lại càng yêu mến, đời sống tôi sẽ được hoàn toàn thoải mái vô tư.

Tôi chưa biết xử lý ra sao vì hôm qua ông ta mới nói cho tôi biết nơi ông ta đi làm: Viện Dưỡng Lão Cao Cấp Thành phố với tuổi trung bình của hội viên là 73 tuổi.

Nguyễn Tài Ngọc

March 2011

bài nói         diễn văn

bảo quản     che chở

bèo              rẻ

bố trí           sắp đặt

bức xức       dồn nén, bực tức

căn hộ          căn nhà

chất xám      thông minh

chủ đạo       chính yếu

con sâu mỡ  lạp xưởng

cơ bản         căn bản

đại trà          quy mô

động viên    khuyến khích

đề xuất        đề nghị

đột xuất       bất ngờ

hiển thị         xem

hưng phấn   vui sướng

khẩn trương  nhanh lên

kiệt suất      xuất sắc

làm rõ         điều tra

năng nổ       siêng năng

nghệ nhân    nghệ sĩ

nghiêm túc  nghiêm chỉnh

nhất quán    đồng nhất

phương án   kế hoạch

quá tải         quá trọng lượng

quy trình     tiến trình

quán triệt    hiểu rõ

tổ lái           phi hành đoàn

tranh thủ     cố gắng

trao đổi       nói chuyện

tư duy         suy nghĩ

LÒNG BIẾT ƠN

Tuesday, March 15th, 2011
web counter

LÒNG BIẾT ƠN    (Ba?n ANH-VIET)

Dec 30th, 2010 •

Một thanh niên học hành xuất sắc nộp đơn vào chức vụ quản trị viên cho một công ty lớn.

Anh ta vừa xong buổi phỏng vấn đầu tiên, ông giám đốc phỏng vấn lần cuối để quyết định nhận hay không nhận anh ta.

Viên giám đốc khám phá học bạ của chàng thanh niên, tất cả đều tốt và năm nào, từ bậc trung học đến các chương trình nghiên cứu sau đại học, cũng đều xuất sắc, không năm nào mà anh chàng thanh niên không hoàn thành vượt bực.

Viên giám đốc hỏi “Anh đã được học bỗng nào của trường?” Chàng thanh niên đáp “Thưa không”
Viên giám đốc hỏi “Thế cha anh trả học phí cho anh đi học?” Chàng thanh niên đáp “Cha tôi chết khi tôi vừa mới một tuổi đầu. Mẹ tôi mới là người lo trả học phí”
Viên giám đốc lại hỏi “Mẹ của anh là việc ở đâu?”
Chàng thanh niên đáp “Mẹ tôi làm việc giặt áo quần”. Viên giám đốc bảo chàng thanh niên đưa đôi bàn tay cho ông ta xem. Chàng thanh niên đưa hai bàn tay mịn màng và hoàn hảo của chàng cho ông giám đốc xem.

Viên giám đốc hỏi “Vậy trước nay anh có bao giờ giúp mẹ giặt giũ áo quần không?”

“Chưa bao giờ, mẹ luôn bảo tôi lo học và đọc thêm nhiều sách. Hơn nữa, mẹ tôi giặt áo quần nhanh hơn tôi.” Chàng thanh niên đáp.

Viên giám đốc dặn chàng thanh niên “Tôi yêu cầu anh một việc. Hôm nay khi trở lại nhà, lau sạch đôi bàn tay của mẹ anh, và rồi ngày mai đến gặp tôi. ”

Chàng thanh niên cảm thấy khả năng được công việc tốt này rất là cao. Khi vừa về đến nhà, chàng ta sung sướng thưa với mẹ để được lau sạch đôi bàn tay của bà. Mẹ chàng cảm thấy có gì đó khác lạ, sung sướng, nhưng với một cảm giác vừa vui mà cũng vừa buồn, bà đưa đôi bàn tay cho con trai xem.

Chàng thanh niên từ từ lau sạch đôi bàn tay của mẹ. Vừa lau, nước mắt chàng tuôn tràn. Đây là lần đầu tiên chàng thanh niên mới khám phá đôi tay mẹ mình, đôi bàn tay nhăn nheo và đầy những vết bầm đen. Những vết bầm làm đau nhức đến nỗi bà đã rùng mình khi được lau bằng nước. Lần đầu tiên trong đời, chàng thanh niên nhận thức ra rằng, chính từ đôi bàn tay giặt quần áo mỗi ngày này đã giúp trả học phí cho chàng.

Những vết bầm trong tôi tay của mẹ là giá mẹ chàng phải trả cho ngày chàng tốt nghiệp, cho những xuất sắc trong học vấn và cho tương lai sẽ tới của chàng.

Sau khi lau sạch đôi tay của mẹ, chàng thanh niên lặng lẽ giặt hết phần áo quần còn lại của me.

Tối đó, hai mẹ con tâm sự với nhau thật là lâu.

Sáng hôm sau, chàng thanh niên tới gặp ông giám đốc.

Viên giám đốc lưu ý những giọt nước mắt chưa ráo hết trong đôi mắt của chàng thanh niên, và hỏi “Anh có thể cho tôi biết những gì anh đã làm và đã học được hôm qua ở nhà không?”

Chàng thanh niên đáp “Tôi lau sạch đôi tay của mẹ, và cũng giặt hết phần áo quần còn lại.” Viên giám đốc hỏi “Cảm tưởng của anh ra sao?”

Chàng thanh niên đáp, “Thứ nhất, bây giờ tôi hiểu thế là ý nghĩa của lòng biết ơn; không có mẹ, tôi không thể thành tựu được như hôm nay.

Thứ hai, qua việc hợp tác với nhau, và qua việc giúp mẹ giặt quần áo, giờ tôi mới ý thức rằng thật khó khăn và gian khổ để hoàn tất công việc.

Thứ ba, tôi biết ơn sự quan trọng và giá trị của quan hệ gia đình.

Viên giám đốc nói, “Đây là những gì tôi tìm kiếm nơi người sẽ là quản trị viên trong công ty chúng tôi. Tôi muốn tuyển dụng một người biết ơn sự giúp đở của những người khác, một người cảm thông sự chịu đựng của những người khác để hoàn thành nhiệm vụ, và một người không chỉ nghĩ đến tiền bạc là mục đích duy nhất của cuộc đời. Em được nhận.”

Sau đó, chàng thanh niên làm việc hăng say, và nhận được sự kính trọng của các nhân viên dưới quyền. Tất cả nhân viên làm việc kiên trì và hợp tác như một đội. Thành tựu của công ty mỗi ngày được nhiều cải thiện.

Một đứa bé, được che chỡ và có thói quen muốn gì đước nấy, có thể sẽ phát triển “tâm lý đặc quyền” và sẽ luôn nghĩ đến mình trước. Hắn sẽ thờ ơ về các nỗ lực của cha mẹ.

Khi làm việc, hắn giả thiết rằng mọi người phải vâng lời hắn, và khi trở thành một quản trị viên hắn có thể sẽ không bao giờ biết sự chịu đựng của các nhân viên dưới quyền và luôn đổ thừa cho người khác.

Đối với loại người này, có thể học giỏi, có thể thành công một thời gian ngắn nhưng thật sự sẽ không cảm nhận được ý nghĩa của thành tựu. Hắn sẽ cằn nhằn, lòng chất đầy oán ghét và đấu tranh để có được nhiều thứ cho mình. Nếu chúng ta thuộc loại cha mẹ chuyên bao che con cái như thế này, phải chăng chúng ta đang cho chúng thấy tình thương của cha mẹ hay thay vì đang tàn phá chúng?

Bạn có thể cho con cái sống trong những căn nhà lớn, ăn thức ăn ngon, học dương cầm, xem TV màn ảnh rộng. Nhưng khi chúng ta cắt cỏ, xin vui lòng cho chúng làm việc đó. Sau bữa cơm, hãy để chúng rữa chén bát cùng với anh chị em chúng. Không phải vì các bạn không có tiền để mướn người làm trong nhà, nhưng bởi vì bạn nên thương con đúng cách.

Bạn muốn chúng hiểu rằng, bất kể cha mẹ giàu có cỡ nào, một ngày tóc họ cũng sẽ bạc như mẹ của người bạn trẻ kia. Điều quan trọng nhất là con cái của bạn học để biết hơn sự khó khăn, học khả năng cùng làm việc với những người khác để hoàn thành công việc.

Story of Apprecication đang lưu truyền trên Internet.

Bản tiếng Anh:

One young academically excellent person went to apply for a managerial position in a big company.

He passed the first interview; the director did the last interview, made the last decision. He discovered from the CV that the youth’s academic result was excellent all the way, from secondary school until the postgraduate research, not a year did he not score.

The director asked, “Did you obtain any scholarship in school?” and the youth answered, “None.”

The director asked, “Was it your father who paid your school fees?” The youth answered, “My father passed away when I was one year old, it is my mother who paid my school fees. ”

The director asked, ” Where did your mother work?”

The youth answered, “My mother worked as a clothes washer.” The director requested the youth to show his hands, and the youth showed the director a pair of hands that were smooth and perfect.

The director asked, ” Did you ever help your mother wash the clothes?”

The youth answered, “Never, my mother always wanted me to study and read more books, furthermore, my mother can wash clothes faster than I can.”

The director said, “I have a request; when you go back today, go and help to clean your mother’s hands, and then see me tomorrow morning.”

The youth felt that as the chances of landing the job were high, when he went home, he happily wanted to clean his mother’s hands. His mother felt strange, happy but mixed with fear, she showed her hands to the youth.

The youth cleaned his mother’s hands slowly, his tears dropped down as he did that. It was the first time he found his mother’s hands so wrinkled, and there were so many bruises on her hands. Some bruises incited pains so strong that made his mother’s body shiver when cleaned with water. This was the first time the youth realized and experienced that it was this pair of hands that washed clothes every day to earn him the school fees. The bruises on the mother’s hands was the price that the mother paid for his graduation and academic excellence and probably his future.

After finishing the cleaning of his mother’s hands, the youth quietly cleaned all the remaining clothes for his mother. That night, mother and son talked for a very long time.

Next morning, the youth went to the director’s office. The director noticed the tear in the youth’s eye, and asked:

“Can you tell me what you have done and learned yesterday in your house?”

The youth answered, “I cleaned my mother’s hands, and also finished cleaning all the remaining clothes.” The director asked, “Please tell me your feelings.”

The youth said :
Number 1, I knew what was appreciation; without my mother, there would not a successful me today.
Number 2, I knew how to work together with my mother, then only I could realize how difficult and tough it is to get something done.
Number 3, I knew the importance and value of family relationships.

The director said, “This is what I am asking; I want to recruit a person who can appreciate the help of others, a person who knows the suffering of others to get things done, and a person who would not put money as his only goal in life to be my manager. You are hired.”

Later on, this young person worked very hard and received the respect of his subordinates; every employee worked diligently and in a team, so that the company’s results improved tremendously.

A child who has been protected and habitually given whatever he wanted develops “entitlement mentality” and always put himself first. He is ignorant of his parents’ efforts.

When he starts work, he assumes every one must listen to him, and when he becomes a manager, he can never know the sufferings of his employees and always blame others.

For this kind of people, who may be good academically, may be successful for a while, but eventually would not feel sense of achievement. He will grumble and be full of hatred and fight for more. If we are this kind of protective parents, are we really showing love or are we destroying the kid instead?

You can let your kid live in a big house, eat a good meal, learn piano, watch a big screen TV. But when you are cutting grass, please let them experience it. After a meal, let them wash their plate and bowl together with their brothers and sisters. It is not because you do not have money to hire a maid, but it is because you want to love them in a right way. You want them to understand, no matter how rich their parents are, one day their hair will grow grey, same as the mother of that young person.

The most important thing is that your kid must learn how to appreciate the efforts and experience the difficulties and learn the ability to work with others to get things done.

Câu chuyện thật của thế kỷ 21

Tuesday, March 15th, 2011

free hit counters

Tại trại xe điện ngầm Thủ Đô Hoa Thịnh Đốn vào buổi sáng tháng giêng lạnh lẽo năm 2007, một người đàn ông đàn liên tục 6 tấu khúc của Bach trên cây đàn vĩ cầm trong 45 phút . Ước chừng hơn 2000 người qua lại trạm xe điện ngầm trong khoảng thời gian đó và hầu hết những người ấy đều trên đường đi làm.
Sau ba phút, một người đàn ông trung niên nhận ra là có người đang chơi nhạc. Ông ta chậm bước và ngừng chân trong vài giây rồi lại hối hả theo thời khắc biểu đã định sẵn.
Bốn phút sau, người đàn vĩ cầm nhận được đồng tiền đầu tiên: một phụ nữ vừa đi vừa liệng tiền vô cái nón mà không hề ngừng lại.
Phút thứ sáu: một thanh niên trẻ dựa vào tường và lắng nghe tiếng đàn, sau đó liếc nhìn đồng hồ đeo nơi tay và bước đi.
Phút thứ mười: một bé trai khoảng 3 tuổi đứng lại nhưng bị mẹ lôi đi vội vã. Cậu bé trì lại và nhìn người chơi đàn lần nữa. Dù bị mẹ kéo đi, cậu bé vẫn luôn ngoái đầu nhìn. Nhiều đứa bé khác cũng quay đầu nhìn như thế và không cha mẹ nào lại không nhanh chóng kéo con mình đi cả.
Bốn mươi lăm phút đàn không ngừng, chỉ có 6 người thật sự dừng hẳn lại và lắng nghe trong một lúc. Khoảng 20 người cho tiền mà vẫn tiếp tục bước đi. Người chơi đàn nhận được tất cà là 32 đô la.
Sau một giờ, người đàn ông chấm dứt, thôi đàn và không gian trở nên im vắng. Không ai để ý. Không ai vỗ tay khen và cũng chẳng có ai lưu tâm. Nhưng không một ai biết điều này, người chơi đàn vĩ cầm đó là Joshua Bell, một cầm thủ lẫy lừng trên thế giới. Với cây đàn vĩ cầm trị giá trên 3 triệu rưỡi đô la, Joshua Bell đã đàn lên những tấu khúc tuyệt vời mà không ai có thể viết hay hơn đưọc nữa. Hai ngày trước đây, Joshua Bell đã trình diễn ở Boston, nơi mà giá trung bình là 100 đô la một vé và nhạc viện bán sạch không còn dư một vé nào.
Đây là một câu truyện thật: việc Joshua Bell lặng lẽ chơi đàn tại trạm xe điện ngầm được báo Washington Post sắp xếp để xem cảm xúc con người trong xã hội như thế nào, họ nhận thức và lựa chọn ra sao…
Câu hỏi được đặt ra là tại nơi chốn thông thường trong giờ giấc không thuận lợi cho lắm, liệu chúng ta có nhìn ra được tài năng với bối cảnh không ngờ, và liệu chúng ta có nhận thức được cái đẹp và ngưng lại để thưởng thức nó hay không ?
Có thể kết luận về chuyện này như sau: Nếu chúng ta không có thì giờ ngừng lại một chút để lắng nghe người nghệ sĩ lừng danh trên thế giới đàn những tấu khúc mà không ai có thể viết hay hơn được nữa trên một cây đàn có những âm thanh tuyệt vời nhất thì chúng ta sẽ còn mất mát và bỏ qua bao nhiêu thứ tốt đẹp khác nữa trên cõi đời này….


Kết hoa từ cơ thể trần của… thiếu nữ

Monday, March 14th, 2011

free hit counters


Còn gì bằng khi được ngắm những bông hoa làm từ cơ thể trần của thiếu nữ đẹp tuyệt như thế!

Rất nhiều người khi xem những tác phẩm nghệ thuật này đều tỏ sức hết sức ngạc nhiên và thích thú. “Đây là một cơ hội hiếm gặp bởi không dễ gì được ngắm những bông hoa làm từ cơ thể trần của thiếu nữ đẹp tuyệt như thế này”, một người nói.
Tất cả những gì làm nên bông hoa nhưng cánh hoa, lá, thân… đều được các cô gái hóa thân vào. Kết hợp với nghệ body painting cùng với công nghệ photoshop, các tác phẩm “hoa người” này đã mang lại cho người xem những phút thư giãn hoàn toàn.


Phải nhìn kỹ mới thấy được những cánh hoa đều do cơ thể trần của thiếu nữ tạo nên


Một bông hoa vàng rực từ những cô gái khỏa thân


Từ cành, lá đến hoa đều là…. người


Những chiếc lưng kết lại thành hoa


Những cặp chân thon biến thành bông hoa!


Một sự sáng tạo tuyệt vời


Những bông hoa đào


Có người ước, giá những bông hoa này là có thật


Những bông hoa hút mắt người


Bông hoa hồng rực rỡ



Mỹ đóng cửa bộ phận di trú tại TP.SG

Saturday, March 12th, 2011

Văn phòng của Sở Công Dân và Di Trú Hoa Kỳ (USCIS) tại TP. SG sẽ đóng cửa từ ngày 31/3/2011, theo thông cáo báo chí.

Văn phòng nằm trong khuôn viên của Tổng lãnh sự quán Hoa Kỳ có nhiệm vụ thu nhận và xét đơn định cư tại Mỹ của công dân Việt Nam.

Thông cáo báo chí của Sở Di trú cho hay, sau ngày 31/3, các đơn bảo lãnh của công dân, thường trú nhân Hoa Kỳ đang làm việc, sinh sống tại Việt Nam, sẽ phải nộp theo địa chỉ tại Thái Lan.

Khi ấy hồ sơ xin xuất cảnh sang Mỹ của người Việt sẽ do Văn phòng USCIS tại Thái Lan duyệt xét.

Bà Mariana Gitomer, phát ngôn nhân của USCIS tại Hoa Kỳ giải thích với báo Người Việt, ấn phẩm xuất bản tại quận Cam, Califorrnia như sau: “Cơ quan di trú của Hoa Kỳ có trụ sở và văn phòng khắp nơi trên thế giới, việc đóng, hay mở cửa một văn phòng không có ý nghĩa gì quan trọng cả.”

Xét đơn

Văn phòng của Sở Công Dân và Di Trú Hoa Kỳ tại TP.SG bắt đầu hoạt động từ 1998, khi ấy chủ yếu xét hồ sơ xin con nuôi của công dân Hoa Kỳ, vốn đang bị tồn đọng.

Khi hồ sơ xin con nuôi ít đi, Văn phòng chuyển sang giải quyết các loại hồ sơ khác như xét đơn xin du học của sinh viên, xin giấy xin phép qua Hoa Kỳ làm việc, giải quyết hồ sơ xin tị nạn, đơn xin nhập cư theo gia đình, hay làm việc.

Bà Mariana Gitomer giải thích, việc đóng cửa văn phòng tại TP. SG không có nghĩa là nhu cầu sang Mỹ định cư của người Việt giảm so với trước.

Do cải tiến cách làm việc nên một số công việc xét đơn nay được hệ thống hóa, được theo dõi chính xác và xử lý nhanh hơn bằng computer, phát ngôn nhân USCIS nói.

Với việc mạng dữ liệu trung ương được đặt tại Hoa Kỳ cho nên vai trò của văn phòng đại diện tại Việt Nam đã bớt quan trọng hơn trước, báo Người Việt đưa tin.

Dù hồ sơ di trú của người Việt được chuyển sang Bangkok, hoạt động xét đơn vẫn diễn ra theo quy trình từ trước đến nay, dựa trên mã số tính theo ngày nộp đơn, với chi tiết hồ sơ đã được chuyển vào cơ sở dữ liệu của USCIS.

Sở Công dân và Di Trú Hoa Kỳ tại TP. SG thuộc Bộ Nội An Hoa Kỳ, là bộ phận riêng để phục vụ công dân và thường trú nhân Hoa Kỳ.

Thông cáo báo chí của Sở Di trú cho hay, sau ngày 31/3, các đơn bảo lãnh của công dân Hoa Kỳ, đang làm việc, sinh sống tại Việt Nam, sẽ phải nộp theo địa chỉ tại Thái Lan.

BBC News

Gần 10.000 người mất tích ở cảng của Nhật

Saturday, March 12th, 2011

Giới chức Nhật không thể liên lạc được với gần 10.000 dân thành phố Minamisanriku, một trong những khu vực bị ảnh hưởng nặng nề nhất trong động đất và sóng thần.


Những ngôi nhà bị chôn vùi dưới bùn tại thành phố Minamisanriku, tỉnh Miyagi sau khi sóng thần tràn qua thành phố hôm 11/3. Ảnh: AFP.

Kênh truyền hình NHK cho biết quan chức Nhật đã sơ tán 7.500 người ở thành phố cảng Minamisanriku, tỉnh Miyagi, song chưa liên lạc được với gần 10.000 người còn lại. Hiện họ đang cố gắng tìm kiếm người mất tích với sự giúp đỡ của lực lượng phòng vệ.

Trước đó, giới chức Nhât xác định có hơn 900 người đã thiệt mạng trong động đất, sóng thần hôm qua và khoảng 700 người mất tích. Con số này dự kiến còn tăng khi các nhà cứu hộ tới được khu vực bị ảnh hưởng khủng khiếp hơn.

Thủ tướng Nhật Naoto Kan cho biết trận động đất 8,9 độ Richter hôm qua là một “thảm họa quốc gia chưa từng có”. Cơn địa chấn, mạnh nhất trong 140 năm, kéo theo con sóng thần cao tới 10 m quét qua một loạt thành phố và thị trấn ở vùng đông bắc, hủy hoại tất cả những thứ gì trên đường đi của nó.

“Có quá nhiều người đã bỏ mạng”, một người đàn ông lớn tuổi trả lời phóng viên truyền hình rồi bật khóc nức nở. “Tôi không còn lời nào để nói nữa”.

Tại thị trấn nhỏ Minamisoma, một phụ nữ 34 tuổi tên là Sayori Suzuki hồi tưởng nỗi khiếp sợ khi động đất diễn ra. “Động đất như thế quả thực tôi chưa từng thấy trong đời”, cô nói với AFP. “Một người họ hàng của tôi tháo chạy trên xe hơi. Anh ấy nhìn thấy sóng thần đuổi theo sau qua gương chiếu hậu. Anh ấy thoát chết trong gang tấc”.

“Anh trai tôi làm việc ở nhà máy điện hạt nhân Fukushima số 2”, Suzuki nói thêm. “Anh ấy làm việc cả đêm. Tôi lo lắng lắm bởi vì anh ấy có thể bị nhiễm phóng xạ”.

Trong khu vực bị động đất, khoảng 5,6 triệu ngôi nhà không có điện trong hôm nay và hơn 1 triệu ngôi nhà không có nước. Mạng lưới viễn thông cũng bị ảnh hưởng.

Động đất xảy ra vào lúc 14h46 chiều qua, và kéo dài khoảng hai phút, khiến hàng loạt tòa nhà ở Tokyo rung lắc. Hơn một ngày sau trận động đất đầu tiên, các cơn dư chấn vẫn tiếp diễn, bao gồm một trận mạnh tới 6,8 độ Richter.

Nhật nằm trong vành đai lửa và thường xuyên hứng chịu các nguy cơ động đất. Chính phủ nước này từ lâu đã cảnh báo về khả năng xảy ra địa chấn mạnh tới 8 độ Richter trong vòng 30 năm tới ở đây.

Hải Ninh-VnE

Rò rỉ phóng xạ tại nhà máy điện hạt nhân Nhật Bản

Saturday, March 12th, 2011

Nhật Bản đang phải vật lộn để giảm áp suất tại nhà máy hạt nhân bị ảnh hưởng sau trận động đất và sóng thần kinh hoàng, mức độ phóng xạ lên cao trong khi giới chuyên gia lo sợ viễn cảnh một thảm họa hạt nhân.

Sóng thần nhấn chìm nhà cửa ven biển. Ảnh: Xinhua.

Thủ tướng Nhật Bản Naoto Kan ban bố tình trạng khẩn cấp về năng lượng hạt nhân trong khi Bộ trưởng Thương mại thừa nhận đã có tình trạng rò rỉ phóng xạ tại nhà máy Fukushima.

Hệ thống làm lạnh tại một lò phản ứng hạt nhân trong nhà máy này đã bị hỏng sau cơn địa chấn mạnh 8,9 độ Richter vào lúc chiều qua. Áp suất tại lò phản ứng tiếp tục tăng cao sau hàng loạt nỗ lực khôi phục hệ thống làm lạnh. Hàm lượng phóng xạ trong nhà máy đã tăng cao gấp 1.000 lần so với mức thông thường.

Các quan chức đã ra lệnh sơ tán người dân xung quanh khu vực trong khi chính phủ lần đầu tiên ban bố tình trạng khẩn cấp tại nhà máy hạt nhân.

Ban đầu, hơn 3.000 người sống cách nhà máy 3 km được sơ tán, còn những người sống trong bán kính 11 km thì được khuyến cáo ở trong nhà. Nhưng khi một phần ba thị trấn bị chìm dưới nước sau khi một con đê bị vỡ và hàm lượng phóng xạ tiếp tục tăng cao, các quan chức cảnh báo về nguy cơ rò rỉ và điều chỉnh hàng rào an toàn lên 9 km.

Mark Hibbs, một chuyên gia hạt nhân quốc tế, cho biết nếu hệ thống làm lạnh không được sửa chữa trong vòng 24 giờ, phần lõi của lò phản ứng trong nhà máy có nguy cơ bị làm cho nóng chảy hoàn toàn.

Ông cho biết “viễn cảnh xấu nhất” sẽ là một “thảm họa Chernobyl” với các vụ nổ phá hủy lò phản ứng và tạo ra một đám mây phóng xạ phủ kín bầu khí quyển.

Ban đầu, chính phủ Nhật Bản khẳng định không có nguy cơ rò rỉ trong nhà máy hạt nhân và mọi thứ vẫn nằm trong tuần kiểm soát. Nhưng phát ngôn viên tại cơ quan điện lực Tokyo sau đó thừa nhận là có vấn đề.

“Áp suất đã tăng lên trong lò phản ứng và chúng tôi đang cố gắng giải quyết vấn đề này”.

Sau đó cơ quan an ninh năng lượng hạt nhân Nhật Bản cũng tuyên bố sẽ mở van thông hơi để làm giảm áp suất trong lò phản ứng khi nó đã tăng gấp rưỡi mức thông thường.
Một ngày sau trận động đất kỷ lục ở Nhật Bản, chính phủ cho biết vẫn còn quá sớm để kết luận về tổng thiệt hại hay số thương vong. Số người chết được khẳng định là gần 300, trong khi báo chí cho biết con số có thể lên tới 1.300 người.

Tại khu vực bị ảnh hưởng nhất, người ta nghe thấy tiếng kêu cứu của những người bị chôn vùi trong đống đổ nát. Hình ảnh truyền hình cho thấy nhân viên tại một bệnh viện vẫy tấm biển có dòng chữ “Cứu”, “Thức ăn”, từ nóc nhà.

Tại Tokyo, hàng chục nghìn nhân viên văn phòng bị mắc kẹt trong đêm sau khi các phương tiện giao thông công cộng ngừng hoạt động. Hãng tin Kyodo cho biết ít nhất 116.000 người tại Tokyo không thể trở về nhà.

Thành phố Kesennuma với dân số 74.000 người bị hỏa hoạn trên diện rộng và 1/3 thành phố chìm dưới nước.

Sân bay thành phố ven biển Sendai – nơi có 1 triệu dân – chìm trong lửa.

Song Minh-VnE

Ảnh động đất sóng thần tàn phá Nhật Bản

Friday, March 11th, 2011

Trận động đất cực mạnh lên tới 8,9 độ Richter xảy ra tại Nhật Bản trưa nay gây ra cơn sóng thần cao tới 10 mét, tàn phá nhiều khu vực của quốc gia thường xuyên xảy ra địa chấn này.


Động đất và sóng thần tàn phá nhà cửa tại một khu vực ven biển miền bắc Nhật. Ảnh: AP

Sân bay thành phố Sendai tan hoang do động đất và sóng thần. Ảnh: AP

Những chiếc xe bị đè nát do động đất ở thành phố Mito. Ảnh: AFP

Xe cộ và nhà cửa bị sóng thần cuốn trôi tại Nhật Bản đầu giờ chiều nay. Ảnh: Sky News


Cảnh đổ nát trên đường phố Sendai sau động đất. Ảnh: AP

Một ngôi nhà cao tầng bốc cháy sau động đất. Ảnh: BBC


Khu vực chịu ảnh hưởng mạnh nhất là các quận Miyagi, Fukushima và Iwate, nơi sóng thần quét qua các thành phố. Ảnh: AP

Một nhà máy điện Ishihara bốc cháy do trận động đất dữ dội. Ảnh: AFP

Một ngôi nhà bốc cháy do động đất ở Odaiba, Tokyo. Ảnh: Kyodo

Xe cứu thương được huy động cấp cứu nạn nhân động đất bên ngoài một ngôi trường bị sập tại Kudan Kaikan. Ảnh: AFP

Hai thành phố chịu ảnh hưởng nặng của động đất và sóng thần là thủ đô Tokyo và Sendai. Ảnh: Alami

Mai Trang-VnE

Sóng thần cao 10 mét ập vào Nhật Bản

Friday, March 11th, 2011

Sóng thần ập vào bờ biển phía đông bắc Nhật Bản hôm nay sau cơn địa chấn mạnh 8,9 độ Richter, lớn nhất trong vòng 140 năm nay. Ít nhất 32 người thiệt mạng trong động đất.

Sóng thần sau động đất ở Nhật Bản. Ảnh: AP.

Động đất xảy ra lúc 14h46 chiều nay (giờ Tokyo) ở độ sâu 10 km, cách Tokyo 382 km về phía đông bắc, cơ quan khảo sát địa chất Mỹ cho biết và thêm rằng động đất mạnh tới 8,9 độ Richter. Giới chức Nhật cho biết ít nhất 32 người đã bỏ mạng vì động đất.

“Tim bắn ra khỏi lồng ngực. Chưa bao giờ cảm giác động đất như lần này”, Phạm Hồng Long, nghiên cứu sinh Việt Nam đang sống ở ngoại ô Tokyo, thốt lên trên mạng xã hội facebook. “Cả tòa nhà nghiên cứu 5 tầng của bọn mình rung lắc, kêu răng rắc”.
AFP cho hay động đất hôm nay kéo theo những đợt sóng thần cao 4 mét vào bờ biển đông bắc Nhật Bản. Tại cảng Sensai, tỉnh Miyagi, sóng thần còn lên cao tới 10 mét. Truyền hình Nhật phát đi hình ảnh những ngôi nhà bị sóng thần cuốn trôi. Đường băng tại sân bay Sensai ngập nước trong khi hàng chục người phải đứng trên nóc của tòa nhà chờ. Trong khi đó, hãng tin Kyodo cho biết sóng thần cao 7 mét ập vào bờ biển ở tỉnh Fukushima.

Ít nhất 10 vụ hỏa hoạn được ghi nhận ở Tokyo. Nhiều tòa nhà rung chuyển trong vài phút. Hệ thống tàu điện ngầm ngừng hoạt động, tiếng xe còi hú khắp nơi còn dân chúng sơ tán khỏi các tòa nhà.

Hỏa hoạn tại một nhà máy lọc dầu ở đông Tokyo sau động đất. Ảnh: AFP.

“Chưa bao giờ thấy trận động đất lớn vậy. Trên tầng 9, rung lắc dữ dội, đồ đạc đổ khắp nơi, máy tính xập xuống bàn, cốc nước cũng lăn”, một nghiên cứu sinh người Việt ở Nhật kể. “Tất cả mọi người chui hết xuống gầm bàn, mặt mũi tái mét! Mấy người Nhật bảo chưa bao giờ thấy trận lớn thế này”.

Osamu Akiya, 46 tuổi, đang làm việc trong văn phòng ở Tokyo thì động đất xảy ra. Giá sách, máy tính bị xô xuống nền nhà. “Tôi đã chứng kiến nhiều vụ động đất rồi nhưng chưa bao giờ thấy có vụ nào thế này”, anh nói. “Tôi không biết đêm nay có về nhà được không nữa”.

Trước đó, Nhật Bản đưa ra cảnh báo sóng thần ở mức cao nhất, cho rằng sóng có thể cao tới 6m.

Chứng khoán châu Á giảm giá sau thông tin về động đất và sóng thần ở Nhật khiến bầu không khí của thị trường vốn đã ảm đạm lại càng xấu thêm. Chỉ số Nikkei của Nhật và Hansen của Hong Kong sụt điểm.

David Cohen, bình luận viên kinh tế của Action Economics lo ngại rằng dù đồng yên được cho là nơi trú ẩn an toàn của các nhà đầu tư trong những tình huống nguy ngập ở các nơi khác trên thế giới, giờ đây họ có thể bán yên để mua USD. Tuy nhiên, Arjuna Mahendaran, giám đốc chiến lược của HSBC tại Singapore không cho rằng thảm họa thiên nhiên này sẽ có ảnh hưởng lâu dài tới đồng tiền của Nhật Bản, BBC dẫn lời ông cho biết.

Ảnh của Cơ quan địa chất Mỹ. Tâm chấn động đất (vòng tròn đỏ) ở phía đông đảo Honshu của Nhật. Ảnh: AFP.

Cơ quan cảnh báo sóng thần Thái Bình Dương cũng phát cảnh báo đối với một loạt các vùng lãnh thổ như Đài Loan, Nga, quần đảo Mariana, Guam, Philippines, quần đảo Marshall, Indonesia, Papua New Guinea, Nauru, Micronesia và Hawaii.

Lần cuối cùng một trận động đất dữ dội xảy ra ở Tokyo là vào năm 1923 khi cơn địa chấn Kanto Vĩ đại cướp đi sinh mạng của 140.000 người, đa phần là trong các vụ hỏa hoạn. Năm 1825, động đất mang tên Ansei Edo cũng khiến thành phố này bị hư hại nhiều. Gần đây nhất, trận động đất Kobe năm 1995 khiến 6.400 người chết.

Năm 2004, hơn 220.000 người thiệt mạng khi địa chấn mạnh 9,1 độ Richter ập đến Indonesia, kéo theo sóng thần tàn phá các khu vực quanh Ấn Độ Dương.

Hải Ninh-VnE

NATO đưa tàu chiến vào sát Libya

Friday, March 11th, 2011


(Photo: Google).

NATO quyết định đưa các tàu chiến vào trung tâm Địa Trung Hải để tăng cường khả năng giám sát tình hình tại Libya, lãnh đạo liên minh quân sự này tuyên bố hôm qua.
“Chúng tôi đã quyết định tăng cường sự hiện diện của hải quân NATO tại trung tâm Địa Trung Hải… Những con tàu chiến này sẽ giúp NATO tăng cường theo dõi tình hình, vốn rất quan trọng trong bối cảnh hiện nay. Các con tàu cũng sẽ đóng góp vào việc thực thi lệnh cấm vận vũ khí do Hội đồng bảo an Liên Hợp Quốc áp đặt”, Tổng thư ký Anders Fogh Rasmussen phát biểu tại sau cuộc họp của các bộ trưởng Quốc phòng NATO.

Rasmussen cho biết các bộ trưởng đã giao nhiệm vụ cho các quan chức quân sự NATO để triển khai kế hoạch chi tiết về hỗ trợ nhân đạo cũng như thi hành lệnh cấm vận vũ khí.

Tuy nhiên, các bộ trưởng không đạt thỏa thuận về việc áp đặt vùng cấm bay tại Libya.

Tổng thư ký NATO tuyên bố NATO cần phải chứng tỏ được một “đòi hỏi thiết thực” để hành động, một “căn cứ pháp lý rõ ràng” và “sự hỗ trợ chắc chắn trong khu vực” để tiến hành chiến dịch xử lý khủng hoảng Libya.

Song Minh-VnE

Ảnh người tình của Hitler gây sốt trên mạng

Friday, March 11th, 2011

Cư dân mạng xôn xao tìm kiếm các thông tin liên quan tới người tình của nhà độc tài Hitler sau khi tạp chí Life công bố những hình ảnh hiếm hoi của người phụ nữ này.


Eva Braun. Ảnh: Life.

Những bức ảnh về người tình, sau này là vợ của Hitler mà tạp chí Life đăng tải được lấy từ album cá nhân của cô này. Cuốn album bị quân đội Mỹ tịch thu năm 1945. Những bức ảnh mới đăng khiến lượt tìm kiếm tên tuổi của Eva Braun trên mạng tăng tới 300%.

Eva gặp Hitler lần đầu năm 1929 khi ông này là một ngôi sao mới nổi của đảng Quốc xã. Hitler được giới thiệu với cô gái 17 tuổi dưới tên Herr Wolff. Cô này lúc đó là người mẫu của nhiếp ảnh gia chính thức của Quốc xã Heinrich Hoffman.

Sau đó, Eva trở thành người tình của Hitler song thường không xuất hiện trước công chúng và hay bị bỏ rơi một mình. Căng thẳng, chán nản, Eva tự tử hai lần song vẫn trung thành với Hitler tới cuối đời.

Sau khi nghe tin về kế hoạch ám sát Hitler bất thành, Eva viết cho ông ta: “Từ ngày đầu gặp ông, em thề sẽ theo ông tới bất cứ đâu, dù là chỗ chết. Em sống chỉ vì tình yêu của ông”.

Trong ngày cuối cùng của Thế chiến II, chỉ trước khi họ kết liễu đời mình, Eva trở thành vợ của Hitler. Khi Eva tự tử với Hitler, cô ta mới 33 tuổi.

Mai Trang-VnE